Diệp Quân im lặng.
Thấy Diệp Quân không nói gì, mắt Ngao Thiên Thiên ánh lên vẻ thất vọng, cô ấy đẩy Diệp Quân ra, nhưng Diệp Quân lại ôm chặt hơn, hắn nhìn Ngao Thiên Thiên: “Vấn đề này chúng ta sẽ nói sau, dù sao lúc đến đây, cha ta đã nói chúng ta phải sinh một tiểu long rồi mới trở về”.
Sinh tiểu long!
Mặt Ngao Thiên Thiên ửng hồng, xấu hổ đấm vào ngực Diệp Quân.
Bụp!
Diệp Quân lập tức bay xa mấy chục mét, cuối cùng nặng nề đập xuống mặt đất cứng, phun ra một ngụm máu.
Diệp Quân chết lặng.
Ngao Thiên Thiên sững sờ, thấy Diệp Quân bay ra ngoài, cô ấy mới nhớ ra rằng tu vi của Diệp Quân đã bị phong ấn.
Ngao Thiên Thiên vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Quân, cô ấy đỡ Diệp Quân dậy, run giọng nói: “Huynh… không sao chứ?”
Diệp Quân định nói nhưng lại phun ra một ngụm máu nữa, Ngao Thiên Thiên tái mặt, vô cùng luống cuống.
Diệp Quân nghi ngờ hỏi: “Thiên Thiên, chẳng phải tu vi của muội bị phong ấn rồi sao?”
Ngao Thiên Thiên do dự nói: “Ta đã tu luyện ra một vài sức mạnh thân xác!”
Sức mạnh thân xác!
Diệp Quân cười khổ, khi tu vi cùng bị phong ấn, Ngao Thiên Thiên chắc chắn có lợi thế rất lớn, bởi vì cô ấy thuộc Long tộc, Long tộc có lợi thế về thể chất trời sinh, hơn nữa Ngao Thiên Thiên có thiên phú, cho nên tu luyện rất nhanh.
Thật ra, lúc nãy hắn không phòng bị gì, nếu không hắn đã có thể tránh được cú đấm của Ngao Thiên Thiên.
Ngao Thiên Thiên nói: “Ta đưa huynh đi trị thương!”
Nói xong, cô ấy bế luôn Diệp Quân đi về phía xa.
Trên đường đi thu hút vô số ánh mắt.
Một cô gái bế một người đàn ông…
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người xung quanh, Ngao Thiên Thiên hơi xấu hổ, nhưng lúc này, cô ấy cũng không quan tâm nhiều nữa, mà ôm Diệp Quân đi nhanh.
Chẳng mấy chốc, Ngao Thiên Thiên đã đưa Diệp Quân đến một căn phòng, cô ấy đặt Diệp Quân lên giường, sau đó quay người tìm kiếm trong phòng một hồi, cuối cùng lấy ra một cuộn băng gạc: “Huynh… cởi áo ra đi!”
Diệp Quân cởi áo, ngực đã bị xé rách.
Diệp Quân cũng thấy hơi sợ hãi, may là tu vi của Ngao Thiên Thiên đã bị phong ấn, nếu không chắc hắn đã mất mạng ở đây rồi.
Thật đáng sợ!
Thấy bộ ngực rạn nứt của Diệp Quân, mắt Ngao Thiên Thiên đỏ hoe: “Huynh… không biết tránh à?”
Diệp Quân khẽ lắc đầu: “Đừng nói là một đấm, cho dù muội lấy kiếm đâm ta thì ta cũng không né tránh”.