Diệp Quân hơi sững người, hắn do dự một lát rồi bước tới trước mặt A La. Bà ấy quan sát Diệp Quân một hồi, ánh mắt lạnh như băng kia bỗng trở nên dịu dàng, sau đó khẽ nói: “Theo mấy đứa Tào Bạch về Kiếm Tông đi!”
Diệp Quân gật đầu: “Vâng!”
Nói rồi, hắn chần chừ một lát mới nói: “Tiền bối, phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt lần này đã giúp vãn bối, có lẽ Tiên Bảo Các sẽ trả thù bọn họ, vãn bối mặt dày xin tiền bối giúp đỡ bọn họ giải quyết nguy cơ này!”
Nghe lời Diệp Quân nói, những cường giả của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt đều nhìn hắn, thiện cảm đối với hắn tăng lên vùn vụt!
Cậu nhóc này làm người nhân nghĩa, khá lắm!
Nam Ly Âm dẫn đầu cũng khẽ gật đầu, ánh mắt tràn ngập ý cười!
Dù Kiếm Tông có bằng lòng giúp bọn họ hay không thì tâm ý của Diệp Quân đã khiến bọn họ cảm thấy rất ấm lòng rồi.
Nhân tình thế thái, trước nay luôn là có qua có lại mới toại lòng nhau!
Nghe Diệp Quân nói vậy, A La nhìn những cường giả của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt, sau một hồi trầm ngâm, bà ấy nhìn Nam Cung Trấn. Bà ấy đang định lên tiếng thì Nam Cung Trấn bỗng nói: “A La Đại Kiếm Đế, hẹn gặp lại!”
Nói xong, ông ta nhìn Diệp Quân ở phía xa rồi nói: “Rút!”
Vừa dứt lời, tất cả cường giả của Tiên Bảo Các lập tức rút lui!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân trầm hẳn xuống!
A La bỗng nói: “Đi thôi!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn quay người nhìn Trương Vân Thiên và Nam Ly Âm, khẽ hành lễ: “Ân nghĩa giúp đỡ của động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư, tại hạ đã khắc kỹ trong tim, ơn lớn không lời nào cảm tạ cho hết, ngày sau sẽ đền đáp!”
Trương Vân Thiên cười nói: “Diệp công tử, lần này tới Kiếm Tông hãy phát triển cho tốt, trận chiến giữa ngươi và người mang thiên mệnh, ta tin ngươi sẽ thắng!”
Diệp Quân cười đáp: “Được!”
Nam Ly Âm cũng nói: “Diệp công tử, đây là cơ hội của ngươi, cố lên!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Hai vị tiền bối, chắc chắn Tiên Bảo Các sẽ không chịu bỏ qua, mọi người cẩn thận!”
Nam Ly Âm gật đầu: “Ta biết rồi! Ngươi không cần phải lo lắng cho bọn ta, cứ tu luyện cho tốt, đợi đến ngày diễn ra trận chiến, ta sẽ dẫn theo tất cả mọi người ở động thiên Tuế Nguyệt tới cổ vũ cho ngươi!”
Trương Vân Thiên cũng cười nói: “Phúc địa Linh Hư của ta cũng vậy, đến hôm đó, tất cả mọi người ở phúc địa Linh Hư đều sẽ đến thư viện Quan Huyên để cổ vũ cho Diệp công tử!”
Diệp Quân mỉm cười: “Các vị, hẹn gặp lại!”
Nói xong, hắn quay người nhìn A La Đại Kiếm Đế, A La khẽ gật đầu: “Đi thôi!”
Diệp Quân khom người hành lễ: “Cảm tạ tiền bối đã giúp đỡ!”
Nói rồi hắn và đám người Tào Bạch ngự kiếm, biến mất phía chân trời!
A La đứng đó nhìn Nam Ly Âm và Trương Vân Thiên, sau đó nói: “Thời gian này cố gắng chịu đựng một chút!”
Nói rồi, bà ấy quay đầu nhìn hướng Diệp Quân rời đi, trong lòng thầm nói: “Ca, mắt mày của thằng bé, thật giống huynh…”