Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh giới Khai Đạo chân chính!

Diệp Quân đưa mắt nhìn xuống vực sâu đen kịt kia, kiếm Thanh Huyên bên trong Tiểu Tháp đã thủ thế chờ đợi.

Tất nhiên hắn không dám tin tưởng hoàn toàn chiếc chuông đen này, rơi vào hoàn cảnh này, tin tưởng bản thân mới là điều thứ yếu nhất.

Đúng lúc này, một hơi thở cực kì kinh khủng đột nhiên phóng từ dưới vực sâu lên.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, toàn bộ chiếc chuông đen rung lên kịch liệt, mọi người choáng váng mặt mày, ngay sau đó, họ nghe một tiếng “răng rắc”, xung quanh chuông đen đã xuất hiện vô số vết rạn nứt.

Sắc mặt mọi người kịch liệt thay đổi.

Chu Phạn dẫn đầu lúc này chợt ra sức điều khiển chuông đen lao nhanh về phía trước, mà lúc họ đang băng qua Thiên Uyên này thì bỗng có một bàn tay khổng lồ màu đen kịt đột nhiên phóng lên từ dưới Thiên Uyên, đánh mạnh vào thân chiếc chuông đen.

Ầm ầm!

Toàn bộ chuông đen vỡ nát hoàn toàn.

Sắc mặt Chu Phạn lúc này chợt trở nên vô cùng khó coi, cắn răng nói: “Gian thương, sao đã nói là ba lần mà!”

Mà đúng lúc này, một luồng sức mạnh kinh khủng đột nhiên ập đến, sau đó kéo tất cả mọi người vào trong vực sâu không thể thấy đáy ở phía dưới.

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra.

Vừa mở mắt hắn đã ngồi bật dậy, ngay sau đó hắn nhíu mày, bởi vì hắn cảm nhận được thứ mềm mại trong vòng tay mình.

Diệp Quân vô thức bóp một cái.

“Hửm?”

Một giọng nói kinh ngạc đột nhiên vang lên, trong giọng nói còn có sự tức giận.

Diệp Quân vội buông tay: “Phạn cô nương?”

Người ở trong vòng tay hắn chính là Chu Phạn, mà lúc này hắn và Chu Phạn đang ở trong một sơn động tối tăm không biết tên.

Lúc này một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn thấy Chu Phạn đang cầm một hộp quẹt, dưới ánh lửa, khuôn mặt xinh đẹp của Chu Phạn trông hơi tái và hơi yếu ớt.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nói vội: “Xin lỗi Phạn cô nương, vừa nãy ta không có ý cợt nhả đâu, chỉ là hành động vô thức thôi, mong cô thứ lỗi”.

Chu Phạn bật cười: “Có thể hiểu được”.

Diệp Quân cũng hơi thả lỏng, hắn cũng sợ lúc này xảy ra hiểu lầm gì không hay, may mà cô nương này hiểu chuyện.

Chu Phạn nhìn xung quanh, dường như nghĩ tới gì đó cô ta nhíu mày: “Tu vi của chúng ta…”

Nghe Chu Phạn nói thế, Diệp Quân cười khổ: “Tu vi bị phong ấn rồi”.

Chu Phạn khẽ gật đầu: “Ở đây còn có cấm chế phong ấn đặc biệt nữa”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK