Thực ra, nghiêm chỉnh mà nói, ngay cả huyết mạch phong ma, hắn cũng chưa đạt tới mức kích hoạt đúng nghĩa.
Bởi vì hắn chưa từng triệt để điên cuồng lần nào!
Chỉ khi triệt triệt để để điên cuồng thì mới có thể phát huy uy lực của huyết mạch đó đến mức cao nhất.
Còn hai loại huyết mạch kia, hắn chưa hề có hiểu biết gì về uy lực của chúng.
Song, hai loại huyết mạch đó có thể tồn tại cùng huyết mạch phong ma, chứng tỏ đó cũng không phải dạng huyết mạch tầm thường, nếu không, chúng đã sớm bị huyết mạch phong ma xử lý rồi.
Chỉ trong chốc lát, hai người đã đi tới trước Kiếm Tháp. Tòa tháp này trông rất cổ xưa, bề ngoài còn được vẽ một ít phù văn thần bí, những phù văn này có hình thù rất lạ, giống như một thanh kiếm treo ngược, như là đang trấn áp thứ gì.
Diệp Quân đột nhiên quay đầu nhìn sang phía Hiên Viên Lăng, Hiên Viên Lăng vẫn lạnh mặt dửng dưng, bước vào trong Kiếm Tháp.
Đi được mấy bước, như thể vừa nhận ra điều gì, cô ấy chợt quay người nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân vẫn đứng đó, không hề động đậy.
Hiên Viên Lăng chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân chậm rãi bước tới trước mặt Hiên Viên Lăng, nhìn thẳng vào mắt cô ấy, nghiêm túc nói: “Lăng cô nương, tôi xin lỗi vì chuyện tối qua”.
Hiên Viên Lăng chỉ lắc đầu: “Không có gì, chúng ta vào xem thanh kiếm kia thôi”.
Nói xong, cô ấy quay người đi vào trong Kiếm Tháp.
Diệp Quân trầm mặc một lát rồi cũng cất bước theo sau.
Tháp có chín tầng, hai người chậm rãi đi lên.
Diệp Quân phát hiện, mỗi tầng đều có rất nhiều bích họa, những bức bích họa đó đều có cảm giác rất cổ xưa, như đang kể ra điều gì.
Lúc này, Hiên Viên Lăng bỗng lên tiếng: “Những bức họa đó là mấy trang lịch sử năm xưa”.
Diệp Quân nhìn Hiên Viên Lăng: “Lịch sử năm xưa?”
Hiên Viên Lăng gật đầu: “Nền văn minh Thần của ngày trước”.
Diệp Quân hỏi: “Ngày đó, ngôi sao màu xanh cũng từng có rất nhiều nhân vật vô cùng hùng mạnh, đúng không?”
Hiên Viên Lăng khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Quân thoáng ngạc nhiên: “Vậy hiện giờ bọn họ ra sao?”
Hiên Viên Lăng lắc đầu: “Tôi cũng không biết”.
Diệp Quân trầm mặc.
Chủ nhân bút Đại Đạo có lẽ sẽ biết, cái tay dở hơi đó còn biết hệ Ngân Hà từng có 150 loại nền văn minh cơ mà.
Diệp Quân còn định hỏi thêm điều gì, hai người đã lên tới tầng thứ chín. Ngay giữa tầng này có một thạch đài, trên thạch đài lơ lửng một thanh kiếm.
Thanh kiếm kia toàn thân ánh màu vàng kim, dài ba thước, rộng hơn hai ngón tay, vô cùng chói mắt.
Hiên Viên Lăng chợt nói: “Kiếm này tên gọi Hiên Viên, là thanh kiếm Thánh Đạo, thân kiếm có một mặt khắc trăng sao và mặt trời, mặt kia khắc núi đồi hoa cỏ, chuôi kiếm có một mặt khắc thuật Nông Canh Súc Dưỡng, mặt kia khắc sách lược Tứ Hải Nhất Thống, bên trong chất chứa sức mạnh vô tận”.
Kiếm Hiên Viên!