Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tộc trưởng Vương Tông lập tức triệu tập mọi người mở cuộc họp gia tộc.

Gia tộc họ Vương có 37 vị trưởng lão, bốn vị thần tướng bốn phương, hai vị đại hộ pháp, tất cả đều đã có mặt, có thể nói, trừ những người đang bế quan, tất cả những cường giả cấp bậc cao nhất của gia tộc họ Vương đều đã tới.

Vương Tông quét mắt nhìn mọi người rồi lên tiếng: “Cả sáu người đều đã chết. Cộng thêm hai ông cháu Vương Lan trước kia, lần này gia tộc họ Vương tổng cộng tổn thất tám người”.

Nghe vậy, những người có mặt trong điện đều nhíu mày.

Bên dưới, một ông lão râu tóc bạc phơ đột nhiên hỏi: “Có thể điều tra ra lai lịch của người này không?”



Vương Tông bình tĩnh đáp: “Không có”.

Ông lão tóc bạc nhíu mày: “Lai lịch thần bí lắm sao?”

“Đại trưởng lão, chuyện đó có quan trọng không?”

Đối diện với ông lão tóc bạc là một ông lão khoác áo choàng đỏ, ông ta bình thản hỏi: “Dù tra ra lai lịch của hắn, chẳng lẽ gia tộc họ Vương ta sẽ không báo mối thù này sao?”

Đại trưởng lão liếc mắt nhìn ông lão áo choàng đỏ kia, vẻ mặt không vui: “Ám trưởng lão, người này còn trẻ tuổi đã có thể giết chết cường giả cảnh giới Thiên Quân, lại còn là cường giả cảnh giới Thiên Quân của gia tộc họ Vương ta, ông nghĩ người như thế là người bình thường?”

Vương Ám trưởng lão khẽ cười: “Đương nhiên không phải người thường, nhưng mà, dù thế thì cũng đã sao? Lẽ nào tra ra lai lịch của hắn rồi, gia tộc họ Vương ta sẽ bắt tay giảng hòa với hắn chắc?”

Nói đến đó, ông ta lắc đầu: “Vào thời khắc hắn lựa chọn giết người của gia tộc họ Vương ta, đó cũng là lúc quyết định rằng gia tộc họ Vương ta cùng hắn không đội trời chung, nếu đã thế, cần gì phải điều tra lai lịch đối phương? Cùng lắm thì cũng chỉ là đánh trẻ, già chạy ra mà thôi, gia tộc họ Vương có gì phải sợ?”



Nghe Vương Ám trưởng lão nói thế, mấy vị trưởng lão bên cạnh ông ta đều vội vàng gật gù.

Đại trưởng lão bình tĩnh nói: “Gia tộc họ Vương ta tất nhiên không sợ hãi một người ngoài, nhưng người xưa đã nói, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, chúng ta hiện nay ngay cả kẻ địch là ai còn không biết mà đã tùy tiện liên tục cử người đi đánh, đây là hành vi ngu xuẩn, sáu cái chết vừa rồi đã chứng minh cho hành vi ngu xuẩn này”.

Vương Ám bèn hỏi: “Đại trưởng lão, nếu không điều tra ra lai lịch của thiếu niên kia thì chẳng lẽ gia tộc họ Vương ta sẽ không ra tay nữa, mặc hắn tiếp tục tiêu dao tự tại bên ngoài?”

Đại trưởng lão nhăn mày.

Vương Ám cười nói: “Đại trưởng lão, bọn ta đều biết lai lịch của thiếu niên kia không hề đơn giản, nhưng ông có từng nghĩ tới một việc, đó chính là, ngay cả thể diện của gia tộc họ Vương ta, hắn cũng không hề nể tình một chút, trái lại còn đẩy tình thế đến đường cùng, như thế có khác nào coi rẻ gia tộc họ Vương ta. Gia tộc họ Vương ta sừng sững đã bao năm, chưa từng bị người coi rẻ đến thế. Nếu hắn đã không nể mặt, làm việc cũng dứt khoát không tha, gia tộc họ Vương ta tất nhiên cũng phải ăn miếng trả miếng, trước cứ giết nhỏ, đợi già đi ra lại giết già, có phải đơn giản không?”

Đại trưởng lão lắc đầu: “Người này ở thời đại trước không có khả năng chưa từng nghe nói đến gia tộc họ Vương ta, nhưng đã biết đến danh tiếng của gia tộc họ Vương mà vẫn dám làm dứt khoát như vậy, càng chứng tỏ lai lịch của hắn rất không đơn giản. Vì thế, ta đề nghị vẫn nên hành động cẩn trọng thì hơn”.

Vương Ám đột nhiên nói lớn: “Chúng ta đã mất sáu người”.

Đại trưởng lão nhíu chặt mày.

Vương Ám tiếp tục nói: “Bốn gia tộc kia đang nhìn chúng ta đấy”.

Nghe vậy, sắc mặt những người trong điện đều trở nên khó coi.

Gia tộc càng lớn thì càng coi trọng thể diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK