Tuy phải đối mặt với hai con yêu thú nhưng Diệp Quân không hề sợ hãi, lại còn thấy nhiệt huyết dâng trào.
Bên kia, Cao Thú quắc mắt trừng đoàn trưởng Mục đứng gần đó: “Ẩn Nặc Châu của Diệp lão đệ bất ngờ mất hiệu lực, là do cô giở trò!”
Đoàn trưởng Mục chỉ chậm rãi bước tới: “Giao thi thể kia ra, ta sẽ chia cho ngươi một nửa”.
Cao Thú bỗng gào lên về phía Diệp Quân đang đánh nhau: “Diệp lão đệ! Cô ta muốn nuốt trọn một mình, mau trở lại…”
Đoàn trưởng Mục chợt bước tới, vung ra một kiếm cực nhanh cực mạnh về phía ông ta khiến thời không vỡ nát. Cũng may Cao Thú đã có chuẩn bị, vừa thấy cô ta rút kiếm thì giơ một tấm khiên ra che trước người.
Uỳnh!
Tấm khiên run lên bần bật trước khi rạn nứt. Sức lực trong nhát kiếm của đoàn trưởng Mục đánh Cao Thú bay đi, không để cho ông ta dừng lại đã tiếp tục lao tới.
Rắc!
Tấm khiên vỡ tan tành.
Cao Thú kinh hãi, mặc kệ mọi thứ mà tung ra cú đấm ẩn chứa những tia sáng vàng, tạo thành quyền mang hùng hậu. Nhưng lại một nhát kiếm của đoàn trưởng Mục lia tới chém vỡ quyền mang, đâm thủng tay phải Cao Thú.
Ông ta không những không lùi mà dùng thân xác tiếp tục tấn công. Đúng lúc này, đoàn trưởng Mục bỗng rút kiếm vung sang ngang rồi lùi lại một bước.
Xoẹt!
Cô ta tránh khỏi va chạm với Cao Thú, đồng thời cũng chém phăng cánh tay ông ta, làm máu phun như suối.
Dừng lại rồi, đoàn trưởng Mục lại giẫm nhẹ chân, tiếp tục tung ra một đường kiếm còn nhanh hơn.
Đúng lúc này, một luồng khí tức khủng bố bùng nổ từ Diệp Quân, giọng nói đầy lo lắng của hắn vang lên: “Cao huynh! Mau đưa cho cô ta đi…”
Nói đến giữa câu, hắn vung kiếm đẩy lui hai con yêu thú rồi bảo Ngao Thiên Thiên lao về phía đoàn trưởng Mục.
Cao Thú không đưa chiếc nhẫn trong tay cho đối thủ mà dùng mọi sức lực ném cho Ngao Thiên Thiên: “Diệp lão đệ, nhận lấy!”
Đoàn trưởng Mục gằn ra đầy dữ tợn: “Chính ngươi muốn chết!”
Thân hình cô ta nhòe đi. Đồng tử Cao Thú rụt lại, chỉ thấy kiếm quang lóe lên, sau đó đã bị một thanh kiếm cắm vào trán.
Phập!
Máu tươi phun ra từ sau gáy ông ta.
Cao Thú ngã xuống với đôi máu trợn tròn và dòng máu tươi phun ra từ sau gáy.
Ngao Thiên Thiên đã lao đến, tung cú đấm vào mặt đoàn trưởng Mục. Sức mạnh khổng lồ ùa ra như sóng triều đẩy cô ta lùi lại liên tục.
Đoàn trưởng Mục ngẩng đầu nhìn Ngao Thiên Thiên, gương mặt dưới vành nón lần đầu tiên tỏ ra trầm trọng. Sức mạnh của đối phương rất lớn, đến nỗi kiếm của cô ta đã không chịu nổi mà nứt ra.
Bên kia, Diệp Quân vung kiếm đẩy lùi hai con yêu thú rồi thì không tiếp tục dây dưa nữa mà thoắt cái hóa thành kiếm quang bay đến chỗ Cao Thú.