Võ Lão sửng sốt: “Cậu không giữ nó à?”
Diệp Quân gật đầu: “Không!”
Võ Lão nhíu mày: “Không thể nào! Các chủ từng nói sẽ để lại cho cậu cái đó mà”.
Diệp Quân thầm hỏi trong lòng: “Tháp gia, có túi vải nhỏ à?”
Tiểu Tháp đáp: “Có!”
Diệp Quân sửng sốt, sau đó thắc mắc: “Sao ngươi không đưa nó cho ta?”
Tiểu Tháp đáp: “Ngươi cũng đâu có đòi!”
Diệp Quân lập tức sa sầm mặt: “Tháp gia, trước kia ngươi có bị phụ thân với gia gia của ta đánh không?”
Tiểu Tháp: “…”
Lúc này, trong đường hầm thời không sau lưng người phụ nữ thần linh phía xa có một khí thế mạnh mẽ dâng lên, sau đó, một người đàn ông trung niên mặc đồ trắng chậm rãi bước ra.
Thần Đế!
Lại một Thần Đế nữa tới!
Cô gái nhìn về phía Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Du Lão, giết hắn, thẳng tay ra chiêu mạnh nhất với hắn đi!”
Nghe thấy lời của cô gái, Diệp Quân lập tức đen mặt.
Con mẹ nó!
Người phụ nữ này đúng là xấu xa!
Nghe thấy lời của người phụ nữ, Du Lão bước một bước về phía trước, sau đó chém tới một đao.
Vụt!
Chiêu đao này chém tan cả tinh hà.
Diệp Quân vội nhìn về phía Lý Bán Tri, Lý Bán Tri chớp mắt: “Con nhìn ta làm gì? Ta là quan văn, không biết đánh nhau đâu!”
Diệp Quân: “…”
Không có đại lão nào à?
Đầu Diệp Quân kêu ong ong, không có đại lão nào khác mà dì bình tĩnh thế?
Vào lúc ông lão kia vung đao, sắc mặt các cường giả xung quanh đều thay đổi.
Thần Đế!
Thực lực này dù có đông người cũng không thể chống lại được, có thể nói, đối diện cường giả thế này, có đông người hơn nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Chiêu đao khiến tất cả mọi người rơi vào tuyệt vọng!
Cách Diệp Quân không xa, Trần Quan Tử híp mắt lại, trong lòng bàn tay y chợt xuất hiện một tấm kiếm lệnh.
Đối mặt với cường giả thế này, tất cả những người xung quanh đều không phải là đối thủ!
Chỉ có thể gọi tổ tông mà thôi!
Lúc này, thời không trước mặt Diệp Quân chợt nứt ra, sau đó, một người phụ nữ mặc áo trắng xuất hiện, nét mặt người phụ nữ rất lạnh lùng, tóc buộc cao, trông rất ngầu.