Diệp Quan Chỉ gật đầu: “Sau lưng người mang thiên mệnh bây giờ đã hình thành một đoàn thể lợi ích cực lớn, người mang thiên mệnh không thể thua, nếu thua thì họ biết làm sao? Đặc biệt là bây giờ Tiên Bảo Các cùng với Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông đều đã vào cuộc. Bây giờ gã là đại diện cho lợi ích của vô số thế gia và tông môn, những thế lực này sẽ không để gã thua đâu!”
Sắc mặt của bà lão hơi khó coi: “Bọn họ cũng không thể giở trò lúc đang tỉ võ được chứ? Nếu như thế thì quá vô pháp vô thiên rồi!”
Diệp Quan Chỉ bình thản nói: “Người không hiểu bọn họ, khi đạt đủ lợi ích, có gì mà họ không dám làm cơ chứ? Đừng nói là chơi bẩn, dù là tạo phản, bọn họ cũng dám lắm đấy!”
Bà lão lắc đầu: “Có thư viện trấn áp, họ nào dám tạo phản sao?”
Diệp Quan Chỉ: “Người mang thiên mệnh có thân phận đặc biệt, lại sở hữu đạo ấn, nếu bọn họ dẫn theo người mang thiên mệnh tạo phản, danh chính ngôn thuận!”
Bà lão trầm giọng nói: “Nội các còn đó mà!”
Diệp Quan Chỉ bỗng nói: “Nếu trong nội các cũng có người đứng về phe người mang thiên mệnh thì sao?”
Bà lão sững sờ.
Diệp Quan Chỉ: “Thật ra, chủ yếu nhất là bốn đại thế gia! Nếu có hai trong số bốn đại thế gia đứng về phía gã, đến lúc đó, bọn họ không cần phải tạo phản, trực tiếp có thể trấn áp nội các, khống chế quyền lên tiếng của nội các. Lại cộng thêm sự giúp đỡ từ Tiên Bảo Các, gã muốn tiền có tiền, muốn nhân lực có nhân lực!”
Nói rồi, cô ấy bỗng đứng phắt dậy: “Nếu Cổ tộc và Nguyệt tộc ủng hộ gã thì gã đã nắm chắc chín phần giành được cái ghế viện trưởng rồi!”
Bà lão hỏi: “Còn một phần nữa thì sao?”
Diệp Quan Chỉ nghiêm giọng nói: “Kiếm Chủ Nhân Gian hiện thế bác bỏ gã, hoặc Thanh Khưu sư tỷ thức tỉnh, đồng thời phủ định gã!”
Bà lão cười khổ, bản thể của hai người này đã rất rất lâu không xuất hiện rồi!
Diệp Quan Chỉ khẽ nói: “Tiếp theo sau, chắc chắn Lục Thiên sẽ tới bốn đại thế gia để làm công tác tư tưởng! Chỉ cần nhận được sự giúp đỡ của bốn đại thế gia, thế thì mọi chuyện đã được định!”
Nói rồi, cô ấy bỗng quay người rời đi!
Bà lão sửng sốt: “Con định đi đâu?”
Diệp Quan Chỉ nói: “Đi nhắc nhở Diệp công tử!”
Bà lão ngây người ra.
Ngay lúc Diệp Quan Chỉ định bước ra khỏi viện thì một luồng khí tức đáng sợ đã khóa cô ấy lại!
Một ông lão áo đen xuất hiện trước mặt Diệp Quan Chỉ, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quan Chỉ: “Diệp chủ tịch, không có pháp chỉ của nội các, cô không được rời khỏi đây nửa bước!”
Diệp Quan Chỉ chậm rãi siết tay phải lại.
Ông lão áo đen: “Diệp chủ tịch, Lý viện phó không hề có ác ý gì với cô, cô đừng làm những chuyện để đối thủ nắm được thóp!”
Nói rồi ông ta biến mất.
Diệp Quan Chỉ bỗng nhìn bà lão: “Người giúp ta mời Diệp Quân tới đây gặp mặt!”
Bà lão gật đầu: “Được!”