Là người rộng lượng!
Nhược Mệnh xuất hiện trước mặt Nhị Nha và Diệp Quân, cô ấy mặc một chiếc áo choàng đen, hai tay giấu trong ống tay áo, khí tức mạnh mẽ.
Thấy Nhược Mệnh, Diệp Quân chớp mắt không nói gì, Nhược tỷ này đến thật rồi.
Nhược Mệnh cũng nhìn hắn, không nói gì
Mọi người đều im lặng.
Nhị Nha nhìn Nhược Mệnh, nói: “Ngươi mạnh hơn người vừa rồi”.
Diệp Quân gật đầu, Nhược tỷ trước mặt và Thần Vũ đều ở cảnh giới tám phần thần tính, nhưng hắn có thể cảm nhận được Nhược tỷ mạnh hơn Thần Vũ nhiều.
Rõ ràng dù cùng cảnh giới nhưng thực lực vẫn sẽ khác nhau.
Nhược Mệnh quay lại nhìn Nhị Nha: “Đấu vài chiêu không?”
Nhị Nha gật đầu: “Được”.
Nói xong, hai người cùng biến mất tại chỗ.
Chẳng mấy chốc, trên hư không truyền đến tiếng nổ lớn.
Trong bóng tối, Sở phu nhân nhíu mày: “Không ngờ Đế chủ Hắc Tử lại giúp nhà họ Thần!”
Thanh niên áo trắng khó hiểu hỏi: “Chẳng phải cô ta không thể rời khỏi Hắc Tử Vực sao?”
Sở phu nhân nói: “Chắc là không thể rời đi quá lâu, có một luồng khí tức thần bí đang khóa chặt cô ta…”
Thanh niên áo trắng quay lại nhìn Diệp Quân: “Vậy hắn nguy to rồi!”
Sau khi Nhược Mệnh và Nhị Nha biến mất, năm luồng khí tức mạnh mẽ khóa chặt Diệp Quân, sau đó, Bắc Tề Vương dẫn theo bốn vị thần tướng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Bắc Tề Vương nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Không ngờ tới phải không? Chúng ta lại gặp mặt rồi”.
Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.
Bắc Tề Vương khẽ cười: “Phải nói rằng ngươi khiến bọn ta rất bất ngờ, bọn ta…”
Một vị yêu tướng trầm giọng nói: “Yêu vương, đừng cho hắn thời gian nữa trì hoãn nữa”.
Bắc Tề Vương khẽ gật đầu, đang định ra tay thì một luồng sức mạnh đáng sợ từ trên đầu lão ta phóng xuống.
Sắc mặt Bắc Tề Vương thay đổi trong nháy mắt, lão ta ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cô bé xông về phía lão ta.
Người này chính là Nhị Nha!
Nhìn thấy Nhị Nha, Bắc Tề Vương không thể tin nổi, Đế chủ Hắc Tử thất bại rồi sao?
Nhanh vậy hả?
Bùm!
Lúc Nhị Nha xông tới, một luồng sức mạnh đánh bay Bắc Tề Vương, bốn vị yêu tướng cũng bay ra cùng lão ta.
Sau khi dừng lại, Bắc Tề Vương nhìn Nhị Nha với vẻ khó tin: “Ngươi…”
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, nhíu mày nói: “Ngươi yếu vậy mà còn dám đến hả?”
Bắc Tề Vương: “…”