Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, kiếm Hành Đạo đâm lên thần giáp Quan Huyên kia!
Vù!
Một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên, thần giáp Quan Huyên vô địch kia lại như một miếng đậu hũ khi phải đối mặt với thanh kiếm này, lập tức nứt vỡ.
Kiếm đâm xuyên qua ngực Lục Thiên trong nháy mắt!
Tất cả mọi người hóa đá!
Lục Thiên đứng đối diện Diệp Quân thì trợn tròn mắt, ánh mắt không thể nào tin nổi!
Đúng lúc Diệp Quân định giết chết hẳn Lục Thiên thì một luồng khí tức khủng bố bỗng phun trào từ trong cơ thể Lục Thiên ra!
“Cẩn thận!”
Trước ngực Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Ngao Thiên Thiên, sau đó một kim quang rực rỡ bao trùm lấy Diệp Quân!
Ầm!
Trong tích tắc, luồng kim quang kia đã vỡ nát, Diệp Quân bị đánh bay ra gần nghìn trượng!
Trên không trung, Ngao Thiên Thiên bị đánh bật ra khỏi cơ thể Diệp Quân, lúc Diệp Quân rơi xuống, cô ấy dùng tay phải kéo nâng Diệp Quân lên, mình thì rơi xuống đất trước!
Ầm!
Mặt đất nứt vỡ!
Trong hố lớn, một cánh tay của Ngao Thiên Thiên nâng cao Diệp Quân, còn thân thể của cô ấy thì lại chịu đựng toàn bộ lực đánh.
Lúc này, miệng cô ấy không ngừng phun máu, cánh tay nâng đỡ Diệp Quân đã hoàn toàn nứt ra, thấy được cả xương, nhưng cô ấy vẫn kiên trì nâng Diệp Quân!
Nhìn Ngao Thiên Thiên ở bên dưới, Diệp Quân đờ đẫn.
Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Mấy lần trước đây ngươi không sao là vì cô ấy đã đỡ giúp ngươi hết chín phần sức đánh rồi. Ngươi không sao, nhưng nha đầu này đã sớm bị thương nặng rồi!”
Trên đất, Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân, nhếch miệng cười: “Xin lỗi nhé, ta không trụ được nữa rồi!”
Nhìn Ngao Thiên Thiên cả người đẫm máu, Diệp Quân như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng!
Hối hận!
Lúc đầu hắn đã hơi nghi ngờ, vì hắn phát hiện mỗi lần bị đánh, hắn đều không sao cả, thế nên hắn cũng đã rất nghi ngờ.
Nhưng Ngao Thiên Thiên lại nói với hắn là cô ấy không sao cả!
Không phải không sao, mà là Ngao Thiên Thiên đã một mình lặng lẽ chịu đựng hết tất cả sức nặng của những cú đánh kia!
Diệp Quân khẽ lau vết máu trên khóe miệng cho Ngao Thiên Thiên, nhưng càng lau máu càng ứa ra nhiều.
Diệp Quân áy náy: “Ta xin lỗi!”
Ngao Thiên Thiên nhoẻn miệng cười: “Không sao đâu, ta đã chọn ngươi, đương nhiên sẽ đồng sinh cộng tử với ngươi!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Được!”