Giờ đây, tuy Diệp Quân vẫn chưa Nhập Phàm nhưng kiếm đạo của hắn đã tăng thêm một bậc.
Hơn nữa kiếm hồn của hắn còn không phải hồn bình thường, mà là kiếm hồn vô địch!
Bởi vì hắn dùng kiếm ý vô địch để hoá hồn!
Phải nói rằng cả hai phe hiện tại đều đã ngơ ngác.
Kiếm hồn cảm ngộ nhất thời?
Cái quái gì đây?
Đám thần linh đều tỏ vẻ không thể tin được!
Mà những người bên phía vũ trụ Quan Huyên lại vui mừng khôn xiết.
Diệp Quân lĩnh ngộ kiếm hồn, thực lực chắc chắn sẽ lại có sự thay đổi về chất một lần nữa.
Trong hư không, An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân phía dưới với ánh mắt mang theo ý cười.
Ở đối diện bà ấy, An Vương lại im lặng không nói, vẻ mặt không nhìn ra cảm xúc.
Người này… thật sự yêu nghiệt!
Trong Tiểu Tháp, Tiểu Tháp đột nhiên lên tiếng: “Hắn… đáng sợ quá!”
Giọng nói bí ẩn: “Công nhận”.
Họ cũng không ngờ Diệp Quân lại ngộ được kiếm hồn trong khi chiến đấu.
Ở phía đối diện Diệp Quân, Huyền Ung bị một kiếm của Diệp Quân chém lùi đang nhìn chằm chằm vào hắn, giờ phút này trong lòng hắn ta đã sóng gió cuộn trào, vô cùng kinh hãi.
Kiếm hồn!
Nếu Diệp Quân tự lĩnh ngộ kiếm hồn thì hắn ta cũng không ngạc nhiên, dù sao thiên tài thế này lĩnh ngộ kiếm hồn cũng không có gì lạ.
Nhưng Diệp Quân lại lĩnh ngộ sau khi thấy thương hồn của hắn.
Thật đáng sợ!
Huyền Ung nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này cơ thể hắn ta đã hoàn toàn bị thiêu cháy, khí thế cũng bắt đầu từ từ yếu đi.
Huyền Ung bỗng nhìn quanh tất cả thần linh đang có mặt ở nơi xa, lúc này các thần linh cũng đang nhìn hắn ta.
Sau một lúc im lặng, Huyền Ung bỗng bật cười.
Bùng!
Ngay tức khắc, một luồng hoả diệm bỗng chốc phóng ra từ linh hồn của hắn ta.
Thiêu hồn!
Hắn ta biết Diệp Quân lĩnh ngộ được kiếm hồn đã không phải người mình có thể đánh bại được nữa, huống chi đánh đến bây giờ, Diệp Quân vẫn còn dư sức.
Đánh không lại, hắn ta chỉ có hai lựa chọn.
Đầu hàng!
Hoặc đánh đến chết!
Hắn ta chọn vế sau!
Thấy Huyền Ung thiêu hồn, xung quanh bỗng chốc im phăng phắc.