Người đến chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ cười nói: “Thế nào, thỏa mãn rồi chứ?”
Diệp Khải mỉm cười nói: “Tiền bối, bây giờ ta đã là cường giả cảnh giới Thần Đạo rồi”.
Chủ nhân bút Đại Đạo lại lắc đầu: “Cảnh giới Thần Đạo chỉ là bước khởi đầu ở một vài vũ trụ nào đó thôi”.
Diệp Khải cười nói: “Ta biết, con đường của ta còn rất dài”.
Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ gật đầu.
Diệp Khải bỗng nói: “Tiền bối, bây giờ Diệp Quân huynh đang ở mức thực lực nào?”, chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Sao thế, muốn rèn luyện với hắn à?”
Diệp Khải cười nói: “Vâng”.
Y vẫn luôn khổ luyện để đuổi kịp Diệp Quân chỉ mong rằng ngày nào đó gặp được Diệp Quân thì hai huynh đệ sẽ đánh một trận sảng khoái.
Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ nói: “Thực lực hiện giờ của cậu ta chắc là vẫn mạnh hơn ngươi một chút, dù sao người hộ đạo của nó là người phụ nữ đó…”
Diệp Khải hỏi: “Kiếm tu váy trắng đó à?”
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu.
Diệp Khải do dự rồi hỏi: “Tiền bối, ta hỏi một câu, nếu ông và người phụ nữ váy trắng đó đánh nhau thì có bao nhiêu phần thắng?”
Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: “Tám mươi phần trăm”.
Diệp Khải sửng sốt, chỉ nghe chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: “Tám mươi phần trăm ta sẽ chết”.
Diệp Khải: “…”
Chắc chắn là sẽ chết.
Diệp Khải chớp mắt, thông minh chọn đổi chủ đề: “Tiền bối, Độc Khai Nhất Đạo mà trước kia ông nói với ta mạnh lắm sao?”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Độc Khai Nhất Đạo còn tùy thuộc vào người, người Độc Khai Nhất Đạo thật sự không phải là người mà bây giờ ngươi có thể địch lại, còn những Độc Khai Nhất Đạo áp chế thần tính bằng nhân tính lại càng đáng sợ, chẳng hạn như tông chủ Quá Khứ Tông”.
Diệp Khải trầm giọng nói: “Xem ra ta vẫn phải cố gắng hơn”.
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu, cười nói: “Cố gắng trở nên mạnh hơn là mong có thể đuổi kịp bước chân của hắn à?”
Diệp Khải gật đầu: “Ta mong một ngày nào đó mình có thể đứng bên cạnh Diệp Quân huynh, sau đó nói với huynh ấy ta không hề kém cỏi. Mặc dù ta biết sẽ rất khó nhưng ta sẽ cố gắng… Ta sẽ cố gắng”.
Dứt lời, ánh mắt y lộ ra vẻ kiên định.
Chủ nhân bút Đại Đạo im lặng một lúc, khẽ gật đầu: “Ta tin ngươi, bây giờ ngươi có thể đi luyện tập thực chiến rồi”.
Nghe thế Diệp Khải cảm thấy có hứng thú, vội hỏi: “Đi đâu?”
Chủ nhân bút Đại Đạo xòe tay ra, sau đó nhẹ nhàng quét một lúc, một trận pháp dịch chuyển bỗng xuất hiện dưới chân Diệp Khải, Diệp Khải còn chưa kịp phản ứng đã biến mất vào trong trận pháp dịch chuyển.