Bùm!
Hư ảnh vỡ tan.
Diệp Quân cầm kiếm đứng yên, không nói gì.
Thắng rồi!
Diệp Quân cúi đầu nhìn thanh kiếm trong tay, trong lòng hơi xúc động, một tháng trước, hắn còn không có sức đánh trả hư ảnh.
Nhưng bây giờ hắn đã có thể dễ dàng đánh bại hư ảnh đó.
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là bản thân hắn có thể làm tốt hơn, nhưng vì kiếm kỹ và sức mạnh huyết mạch nên hắn chưa từng ép buộc bản thân.
Đối mặt với chính mình.
Bây giờ, hắn mới thật sự là hắn.
Diệp Quân hít sâu một hơi, suy nghĩ thông suốt, cả người vô cùng thoải mái.
Cùng lúc đó, kiếm ý phóng ra xung quanh hắn.
Diệp Quân phất tay, tất cả kiếm ý đều biến mất.
Đúng lúc này, một giọng nói già nua từ trong tinh không vang lên: “Học viện Thần nội đấu, tất cả học viên lập tức rời khỏi sân thí luyện”.
Học viện Thần nội đấu?
Nghe vậy, Diệp Quân sững sờ, hắn nhanh chóng nhớ ra.
Học viện Thần nội đấu!
Trong học viện Thần có rất nhiều cuộc thi, học viên ngoại môn đấu với học viên ngoại môn, học viên nội môn đấu với học viên nội môn, học viên Thần Viện đấu với học viên Thần Viện.
Hắn và Diệp An đều là học viên Thần Viện, là những thiên tài hàng đầu trong Thần Viện, nhưng trong học viện Thần vẫn còn học viên khác.
Đều là những người rất hoàn hảo!
Phải nói rằng Diệp Quân cũng rất mong đợi.
Trong Thần Viện còn có ai yêu nghiệt hơn hắn sao?
Nếu như có…
Sợ sao?
Đánh là được!
Diệp Quân cười lớn rồi rời khỏi sân.
…
Vừa trở về Thần Viện, Diệp Quân phát hiện hôm nay vô cùng náo nhiệt.
Tất cả học viên đều ra ngoài.
Bất kể là ngoại viện hay nội viên, kể cả những người đang bế quan hay tu luyện bên ngoài đều đã trở về học viện Thần.
Bởi vì cuộc thi này rất quan trọng đối với tất cả học viên, không chỉ có phần thưởng hậu hĩnh mà còn có thể thăng cấp, ví dụ như học viên ngoại viện có thể thăng cấp thành học viên nội viện, học viên nội viện thăng cấp thành học viên Thần Viện.
Vì thế, mỗi học viên đều rất coi trọng lần nội đấu này.