Tộc Tiên Linh!
Sau một lúc, cuối cùng Diệp Quân cũng hiểu biết đại khái về tộc Tiên Linh.
Tộc Tiên Linh tới nay đã có mấy trăm triệu năm lịch sử, mà trong lịch sử tộc Tiên Linh, thời huy hoàng nhất không phải hiện tại, mà là thời đại sơ khai.
Thời đại sơ khai tổ tiên tộc Tiên Linh đã được xưng là có khả năng vô hạn để tiến gần đến mức mười phần thần tính!
Đương nhiên, từ đó về sau, tộc Tiên Linh đã không xuất hiện bất kì vị cường giả mười phần thần tính nào nữa, có thể nói vừa ra đời đã ở đỉnh cao.
Trong mấy trăm triệu năm lịch sử này, tộc Tiên Linh cũng sinh ra vô số thiên tài và yêu nghiệt, bọn họ đều có mục tiêu là mười phần thần tính, đáng tiếc, không một ai có thể đạt tới, dù vậy cường giả chín phần thần tính cũng không ít.
Chín phần thần tính!
Diệp Quân đột nhiên phát hiện, đừng nói là mười phần thần tính, cho dù là chín phần thần tính, thật ra cũng đã khó như lên trời.
Vì trong mấy trăm triệu năm lịch sử của tộc Tiên Linh, cường giả đạt tới chín phần thần tính cũng chỉ có hơn ba mươi vị.
Nhưng so với bên ngoài, hơn ba mươi vị chín phần thần tính cũng đã khủng bố.
Phải biết rằng, nhà họ Thần cũng chỉ mới xuất hiện một vị cường giả chín phần thần tính, Trấn tộc còn không có ai.
Nhưng chỉ riêng tộc Tiên Linh đã có hơn ba mươi vị!
Khó trách tộc Tiên Linh kiêu ngạo đến thế, người ta đúng là có tư cách để kiêu ngạo.
Ba mươi vị cường giả chín phần thần tính, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng nói tới mấy trăm triệu năm lịch sử, thật ra cũng có vẻ ít.
Diệp Quân biết, bản thân hắn đã xem nhẹ tộc Tiên Linh này.
Lúc đầu, hắn nghĩ tộc Tiên Linh chỉ mạnh hơn nhà họ Thần và Trấn tộc một chút, nhưng xem ra, không chỉ là mạnh hơn một chút, mà nhà họ Thần và Trấn tộc căn bản không thể so với tộc Tiên Linh.
Lúc này, ở cách đó không xa, cô gái đột nhiên mở lời: “Ngươi là truyền nhân của Thần Nhất đang nổi tiếng dạo gần đây à?”
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nhìn cô gái đứng đó không xa, cười nói: “Đúng vậy”.
Cô gái nhìn Diệp Quân, nghiêm túc hỏi: “Thần Nhất chết thật rồi sao?”
Diệp Quân gật đầu. Cô gái khẽ lắc đầu: “Đáng tiếc”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Cô quen Thần Nhất à?”
Cô gái bình tĩnh nói: “Không quen, nhưng từng nghiên cứu”.
Diệp Quân nhất thời tò mò: “Nghiên cứu ư?”
Cô gái khẽ gật đầu, cô ta xòe tay, một cuốn sách cổ từ từ bay tới trước mặt Diệp Quân, bên trên đề ba chữ to: Thần Nhất truyện.
Thần Nhất truyện!
Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Cô viết sao?”
Cô gái gật đầu: “Ừ”.