Người đó chính là Tộc trưởng đương nhiệm – Ngao Thịnh.
Thấy người đến là ai, ông ấy và các cường giả đều trở nên phấn khởi. . Truyện Trinh Thám
Ngao Thịnh dẫn bọn họ đến, cung kính hành lễ với hai người kia: “Tham kiến Thiếu chủ…”
Diệp Quân lập tức đỡ ông dậy, cười nói: “Nhạc phụ đại nhân đừng vậy ạ”.
Ngao Thịnh nghe xưng hô này thì cười phá ra.
Các tộc nhân phía sau cũng bật cười.
Ngao Thiên Thiên lên tiếng chào hỏi: “Phụ vương”.
Ngao Thịnh mỉm cười nói với cô ấy: “Về là tốt rồi, vào đi..”.
Bọn họ đi vào Thiên Long Điện, nơi Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên được sắp xếp ngồi ở ghế đầu.
Tuy Diệp Quân là con rể nhưng tộc Thiên Long không ai dám xem hắn như tiểu bối, chỉ có các thế lực trong thư viện mới biết Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên hiện nay đã đáng sợ đến mức nào.
Ngao Thịnh lắc đầu, cười nói với Diệp Quân: “Tiểu Quân à, ta đã không nhìn rõ sức mạnh của con đến đâu nữa rồi, cả Thiên Thiên cũng vậy”.
Các trưởng lão gật gù. Trong mắt họ, Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên như tinh không vô ngần, không nhìn thấy đáy.
Diệp Quân vung tay, gọi mười mấy chiếc nhẫn bay đến trước mặt nhóm Ngao Thịnh.
Làm bọn họ ngạc nhiên.
Diệp Quân: “Đây là thành ý của con, mong nhạc phụ và các vị trưởng bối nhận lấy”.
Bọn họ nhìn vào bên trong thì giật nảy.
Bởi vì mỗi chiếc nhẫn chứa một trăm Tổ Nguyên!
Là Tổ Nguyên đấy!
Vũ trụ Quan Huyên hiện nay chưa tiếp xúc với linh khí bực này mà vẫn còn dùng Đạo Tinh, nhưng họ đã nghe về Tổ Nguyên.
Tộc nhân tộc Thiên Long không giữ được bình tĩnh.
Có Tổ Nguyên trong tay, họ có thể tăng lên ít nhất một cấp, thậm chí nhiều hơn.
Ngao Thịnh cũng xúc động ra mặt, bởi trong nhẫn của ông ấy không phải Tổ Nguyên mà là Tổ Mạch.
Tổ Mạch!
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là tộc Thiên Long sẽ phát triển vượt trội trong tương lai…
Hiện giờ gần như không có thế lực nào trong thư viện Quan Huyên có được Tổ Mạch.
Không phải Tần Quan ích kỷ mà vì Tổ Mạch là Thần vật, Tiên Bảo Các cũng không có bao nhiêu, không thể trang bị cho mỗi thế lực một cái được. Vũ trụ Quan Huyên hiện nay đang chiêu mộ rất nhiều thế lực, nếu phân phối tài nguyên không đều thì sẽ dẫn đến nội loạn.
Vì vậy Tổ Mạch đã trở thành vật hi hữu, cho dù là với thư viện hay Tiên Bảo Các.
Ngoại lệ duy nhất chỉ có Diệp Quân.
Từ trước đến nay, Tổ Mạch vẫn luôn nằm trong tay hắn.
Ngao Thịnh chầm chậm đứng dậy, chần chừ nói: “Tiểu Quân à, vật này quá quý giá…”
Diệp Quân chỉ cười đáp: “Là lòng thành của con, nhạc phụ nhận đi ạ”.