Thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Nhưng nếu Đạo Thị và nhà họ Kỳ thành công thì sao?”
Mạt Ách cười nói: “Thành công thì thành công, chỉ là một Tổ Mạch thôi mà, có quan trọng gì chứ?”
Thần linh nhà họ Vương cũng gật đầu: “Nếu bọn họ thành công thì chúng ta cũng chỉ mất đi một Tổ Mạch, nhưng ta vẫn thấy Diệp Quân kia không hề đơn giản…”
Nói đến đây ông ta mỉm cười: “Khi chúng ta buông bỏ lòng tham, nhìn Diệp Quân từ góc độ của người ngoài cuộc, chúng ta phát hiện ra Diệp Quân không hề đơn giản, chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng việc hắn có được truyền thừa từ sư phụ đã chứng tỏ hắn không tầm thường. Phải biết rằng trước đây nữ phu tử và Huyền Tông đều không có được truyền thừa của sư phụ”.
Mạt Ách cũng gật đầu: “Người này còn trẻ mà đã có lực chiến đáng sợ… chúng ta đều đã đánh giá thấp hắn rồi”.
Lúc này, bọn họ chợt phát hiện ra khi lựa chọn không tham gia vào cuộc chiến, tâm thái của bọn họ đã thay đổi.
Bọn họ ngày càng cảm thấy Diệp Quân không đơn giản, lần này Đạo Thị và nhà họ Kỳ chắc chắn sẽ tổn hại.
Ngược lại, bây giờ bọn họ lại hy vọng thế lực phía sau Diệp Quân đủ mạnh để tiêu diệt nhà họ Kỳ và Đạo Thị.
Thần linh nhà họ Triệu gật đầu: “Vậy thì chúng ta cùng chờ xem!”
Mạt Ách gật đầu: “Chờ xem”.
…
Khi Diệp Quân trở về Đạo Thị, hắn phát hiện Đạo Thị hôm nay vô cùng yên tĩnh, không chỉ vậy, cả Đạo Thị không có cửa hàng nào mở cửa.
Thấy vậy, Diệp Quân khẽ nhíu mày.
Lúc này, Thần Dã trong tháp lên tiếng: “Cẩn thận”.
Diệp Quân nhìn xung quanh, cười nói: “Xem ra bọn họ muốn ra tay rồi”.
Vừa dứt lời, một ông lão từ xa đi tới, ông lão này chính là Triệu Lão.
Triệu Lão đang hút thuốc, nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ngươi có thể gọi người tới”.
Diệp Quân thấy hơi khó hiểu: “Tại sao?”
Triệu Lão gõ tàn thuốc, nói: “Đạo Thị và nhà họ Kỳ muốn đấu với người phía sau ngươi”.
Đấu với người đứng đằng sau!
Nghe Triệu Lão nói thế, Diệp Quân lại thấy hơi ngạc nhiên vì hắn không ngờ Đạo Thị lại có suy nghĩ này.
Hắn nhìn xung quanh, sau đó thầm nói: “Tiền bối có thể cảm nhận được ba vị thần linh đó không?”
Thần Dã trầm giọng nói: “Không cảm nhận được”.
Diệp Quân nhíu mày.
Lẽ nào ba người đó muốn giở trò?
Lúc này Triệu Lão lại nói: “Gọi người đi”.
Gọi người!
Phải nói rằng Triệu Lão vẫn khá lo ngại về Diệp Quân, vì ông ta không rõ thế lực đằng sau thanh niên trước mặt này.
Nhưng chắc chắn đằng sau thanh niên này có người chống lưng.