Mà lúc này, Phục Võ đột nhiên xoay người, đưa tay phải ra, nhẹ nhàng nắm lại.
Bùm!
Luồng sáng xanh biến mất, người phụ nữ váy xanh bị Phục Võ bóp cổ.
Phục Võ nhìn chằm chằm người phụ nữ váy xanh với ánh mắt bình tĩnh như nước: “Thượng thần Thanh Từ, ngươi giống như tên hề vậy”.
Nói rồi tay phải bà ta lại nắm chặt hơn nữa.
Bùm!
Phân hồn của Thượng Thần Thanh Từ vỡ nát, hóa thành vô số mảnh vỡ linh hồn.
Phục Võ phất tay, những mảnh vỡ linh hồn ấy hóa thành hư vô ngay lập tức.
Sau khi tiêu diệt Thượng Thần Thanh Từ, bà ta quay đầu nhìn Diệp Quân phía xa. Thấy Phục Võ nhìn lại, mí mắt Diệp Quân lập tức giật giật.
Phục Võ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân không ra tay, bởi vì người phụ nữ trước mắt không có ý định ra tay.
Phục Võ nhìn thẳng vào Diệp Quân: “Ngươi không phải con dân của nền văn minh Thiên Hành”.
Diệp Quân gật đầu: “Không phải”.
Phục Võ vẫn nhìn hắn như vậy: “Vì sao bọn chúng lại cho ngươi vào?”
Diệp Quân đáp: “Ta thành thân với một người dân của nền văn minh Thiên Hành”.
Nghe vậy, trong đôi mắt tuyệt đẹp của Phục Võ hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Thành thân với người dân của nền văn minh Thiên Hành?”
Diệp Quân gật đầu.
Phục Võ hỏi: “Bọn chúng đồng ý?”
Diệp Quân lắc đầu: “Lúc đầu không đồng ý”.
Phục Võ lại hỏi: “ Bây giờ đồng ý rồi?”
Diệp Quân gật đầu.
Phục Võ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Vì sao?”
“Bởi vì hắn là kẻ mạnh đời thứ ba!”
Trên bầu trời, người phụ nữ váy tím cầm quạt ngọc nở nụ cười: “Sau lưng hắn có chỗ dựa”. . Truyện Điền Văn
Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy tím, thắc mắc: “Bà là?”
Người phụ nữ váy tím cười đáp: “Ta có thể là kẻ thù tương lai của ngươi đấy”.
Diệp Quân nhíu mày: “Ác Đạo Minh!”
Người phụ nữ váy tím nhoẻn miệng cười: “Ngươi thật thông minh, nhưng ta không phải người của Ác Đạo Minh, bây giờ ta đang hợp tác với Ác Đạo Minh, vậy nên nếu không có gì thay đổi, sau này chúng ta sẽ là kẻ thù”.
Nói xong bà ta không quan tâm Diệp Quân nữa mà nhìn Phục Võ trước mặt Diệp Quân: “Quan chấp hành đứng đầu Phục Võ, chúng ta phải rời khỏi đây trước, người của ta sắp không ngăn được hai quan chấp hành đứng đầu kia nữa rồi”.
Phục Võ nhìn Diệp Quân không nói gì, quay người hóa thành một luồng sáng rồi biến mất trên bầu trời.
Sau khi Phục Võ đi, người phụ nữ váy tím cũng định đi luôn, nhưng như nghĩ tới điều gì, bà ta chợt cúi đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Bây giờ đúng là ngươi hơi yếu đấy, nếu không phải Nhất điện chủ nói cô cô của ngươi rất lợi hại, rất lợi hại thì bây giờ ta rất muốn cho tiểu long của ta ăn ngươi!”