Có thể khi bên trên đưa chính sách xuống, xuống đến cấp dưới đã có sự thay đổi.
Chỗ này ăn bớt một ít, chỗ kia ăn xén một chút, xuống đến bên dưới thì người thật sự cần cũng chẳng còn gì để nhận.
Lý Bán Tri lại nói: “Ta đã từng nghiên cứu, sở dĩ chúng có thể làm được như vậy là vì chúng không ngừng bành trướng, chinh phục các vũ trụ khác nên không có mâu thuẫn nội bộ, vì bành trướng mang đến rất nhiều lợi ích. Hơn nữa thực lực vô địch của Chân Thần đủ sức uy hiếp nên so ra thì nội bộ của chúng đoàn kết hơn bất kỳ thế lực vũ trụ nào”.
Mặc dù Chân vũ trụ là kẻ địch nhưng mấy người Lý Bán Tri chưa bao giờ xem thường Chân vũ trụ.
Nhìn thẳng vào kẻ thù của mình cũng chính là đang nhìn thẳng vào bản thân.
Nạp Lan Ca và Diệp Quan Chỉ không nói gì, vẻ mặt hơi phức tạp.
Lý Bán Tri nhìn hai cô gái rồi nói: “Có vài chuyện cũng nên cho các cô biết. Bọn ta từng điều tra và phát hiện Chân Thần đã tạo ra ba đội quân bất khả chiến bại, một là quân cận vệ, đội quân này là quân cận vệ gần bên được Chân Thần sáng lập ra vào rất nhiều năm về trước, do kiếm tu mạnh nhất của Chân vũ trụ nắm quyền, sau đó Chân Thần đột nhiên biến mất, đội quân cận vệ này vẫn luôn canh giữ ở điện Chân Thần…”
Nói đến đây, bà ấy ngừng một chốc rồi nói: “Năm đó Niệm Niệm cô nương và Diệp Huyên từng đến đến điện Chân Thần và giao đấu với đội quân này”.
Diệp Quan Chỉ vội nhìn Lý Bán Tri hỏi: “Kết quả thế nào?”
Lý Bán Tri khẽ nói: “Họ dừng bước trước điện Chân Thần”.
Hai cô gái sửng sốt.
Lý Bán Tri nói: “Trong trận chiến với đội quân này, huyết mạch phong ma mà Diệp Huyên giết biến chất, Tiểu Tháp bị thương nặng, kiếm Thanh Huyên ngủ thiếp đi, vỏ não của Vô Biên Chủ bị đánh bay. Nhưng dù là thế thì vẫn không tấn công vào điện Chân Thần được…”
Dừng bước ở điện Chân Thần.
Trong điện, Nạp Lan Ca và Diệp Quan Chỉ nhìn nhau, trong mắt hai cô gái hiện lên vẻ chấn động.
Ngay cả Kiếm Chủ Nhân Gian và Mộ Thiên Đạo cũng chưa thể tấn công vào điện Chân Thần, có thể tưởng tượng được đội quân cận vệ Chân Thần này đáng sợ đến mức nào.
Lý Bán Tri lại nói: “Ngoài quân cận vệ Chân Thần, còn có hai đội quân khác, một đội quân trong đó có là Hoàng Hôn Vệ, đội quân này chịu trách nhiệm trấn áp dẹp loạn, theo ta được biết, bây giờ họ vẫn đang trấn áp ba vũ trụ siêu cấp, một là vũ trụ Bàn Võ, một là vũ trụ Vô Gian, còn một vũ trụ nữa là vũ trụ Bác Thiên”.
Bà ấy ngừng một chốc rồi nói tiếp: “Bọn ta không biết thực lực cụ thể của đội quân này vì chưa từng đánh nhau với chúng”.
Diệp Quan Chỉ bỗng hỏi: “Còn một đội quân nữa thì sao?”
Sắc mặt Lý Bán Tri trở nên nghiêm trọng: “Quân viễn chinh”.
Diệp Quân Chỉ nhíu mày: “Quân viễn chinh?”
Lý Bán Tri gật đầu, trầm giọng nói: “Đây là đội quân phụ trách chinh phục toàn bộ vũ trụ, hơn nửa bản đồ của Chân vũ trụ là do họ chiếm lấy. Năm đó ngoài biên giới vũ trụ của Chân vũ trụ, tức là vũ trụ Vô Gian cũng do đội quân này đánh hạ, mà những gì chúng phải đối mặt vào thời điểm đó là hàng trăm triệu tộc trong vũ trụ Vô Gian. Theo ghi chép của Chân vũ trụ, đội quân này đã một mình chiến đấu chống lại hàng trăm triệu tộc trong trận chiến đó, cuối cùng đã giết sạch hàng trăm triệu sinh linh trong vũ trụ Vô Gian. Sau trận chiến đó, nguyên khí của vũ trụ Vô Gian bị tổn thương nghiêm trọng, không thể nào cạnh tranh được với Chân vũ trụ, chỉ đành đầu hàng phục tùng, kéo dài hơi tàn”.