Phải chuồn thôi!
Mà ngay lúc này, không trung bỗng vang lên tiếng xé gió!
Tiếp đó, Diệp Quân và Tiêu Qua vừa chạy tới trước trận pháp dịch chuyển đã thấy một chiếc rìu lớn chém lên trận pháp.
Ầm!
Trận pháp dịch chuyển lập tức nổ tung!
Hai người đều sững sờ.
Toi rồi!
Diệp Quân nhìn người khổng lồ kia, sau đó nói: “Tiêu huynh, không còn lựa chọn nào khác nữa rồi!”
Tiêu Qua trầm mặc.
Không còn đường lui, chắc chắn không còn lựa chọn nào khác nữa rồi!
Chỉ có thể liều một phen thôi!
Tiêu Qua nhìn Diệp Quân: “Ta đánh trực diện, huynh tìm cơ hội!”
Nói rồi, y bỗng mạnh mẽ xông lên trước, trường thương trong tay chĩa thẳng về phía người khổng lồ.
Vù!
Trường thương xuyên bầu trời, xé toang không khí, vô cùng đáng sợ!
Lúc này, người khổng lồ kia đột nhiên xoè tay phải ra, chiếc rìu lớn ở đằng xa lập tức bay về tay gã. Tiếp đó, gã chém mạnh rìu xuống!
Ầm!
Nhát này chém xuống, trường thương của Tiêu Qua bị đánh bay. Ngay lúc đó, Tiêu Qua ở phía xa nhún người nhảy lên, đón lấy thanh trường thương bị đánh bay của mình, sau đó y xoay người, lại tiếp tục đâm thương về phía người khổng lồ kia!
Một đường thương mang toả ra trên mũi thương!
Người khổng lồ kia mặt không đổi sắc, giơ rìu lên chém xuống!
Ầm!
Chớp mắt, cả Tiêu Qua và trường thương bay về sau mấy chục trượng!
Gần như ngay lúc đó, Diệp Quân xuất hiện ngay sau người khổng lồ kia như một hồn ma, hắn đâm một kiếm ngay sau gáy của gã!
Keng!
Kiếm đâm vào được vài tấc đã bị kẹt lại!
Diệp Quân thầm kinh hãi, vội buông thanh khí kiếm ra, sau đó thuận thế lộn nhào về sau. Gần như ngay cùng lúc đó, một chiếc rìu quét ngang qua vị trí hắn vừa đứng lúc nãy. Chiếc rìu này quét qua, không khí xung quanh như bị đánh nát vụn!
Lúc này Diệp Quân đang lùi về sau mấy trượng, sau đó xoè bàn tay ra, một thanh khí kiếm được ngưng tụ.
Người khổng lồ nhìn Diệp Quân, đang định ra tay thì sau lưng gã bỗng vang lên tiếng xé gió. Gã quay phắt người lại, bấy giờ, một thanh trường thương đã đâm về phía gã. Gần như cùng một lúc, Diệp Quân thuận thế nhào về phía trước…
Người khổng lồ lại vung rìu!