Ông lão áo đen nhìn Hoàn Nhan Cốt rồi hỏi: “Tới đâu?”
Hoàn Nhan Cốt: “Vũ trụ Quan Huyên!”
Vũ trụ Quan Huyên!
Nghe Hoàn Nhan Cốt nói vậy, ông lão áo đen nhíu mày.
Hoàn Nhan Cốt hỏi: “Sao vậy?”
Ông lão áo đen: “Hai người, một nghìn hai trăm vạn kim tinh!”
Một nghìn hai trăm vạn!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân bỗng thay đổi!
Mẹ kiếp!
Đắt quá vậy!
Hoàn Nhan Cốt trầm giọng nói: “Theo ta biết thì một người tới vũ trụ Quan Huyên cao nhất cũng chỉ tốn năm trăm vạn kim tinh thôi!”
Ông lão áo đen thản nhiên nói: “Muốn thì đi, không thì thôi!”
Nghe vậy, Hoàn Nhan Cốt bỗng nhíu mày.
Lúc này, Diệp Quân bước tới, hắn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho ông lão áo đen.
Trong nhẫn có một nghìn hai trăm vạn kim tinh!
Ông lão áo đen nhận xong thì nói: “Theo ta!”
Nói rồi, ông ta đi về một bên.
Diệp Quân và Hoàn Nhan Cốt đi theo, trên đường đi, cô ta truyền âm: “Ông ta bắt chẹt chúng ta!”
Diệp Quân cười nói: “Chắc là ông ta thấy chúng ta gấp gáp nên mới hét giá như vậy!”
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: “Ngươi không tức giận à?”
Diệp Quân lắc đầu cười: “Có gì đâu mà giận! Mua bán tự do mà! Người ta báo giá rõ ràng, muốn đi hay không là chuyện của chúng ta!”
Hoàn Nhan Cốt khẽ lắc đầu, trong lòng bỗng thấy bực bội, nhưng cũng không nói thêm gì.
Rất nhanh, ông lão áo đen đã dẫn bọn họ tới trước một trận pháp dịch chuyển, bên trên có một trận pháp dịch chuyển cực lớn, to hơn những trận pháp dịch chuyển khác gấp mười lần!
Diệp Quân và Hoàn Nhan Cốt định bước lên, lúc này, ông lão áo đen bỗng nói: “Đợi đã!”
Diệp Quân nhìn ông ta, ông ta thản nhiên nói: “Còn phải trả phí phục vụ! Một trăm vạn kim tinh!”
Phí phục vụ một trăm vạn kim tinh!
Diệp Quân nhíu mày khi nghe ông lão áo đen nói vậy.
Hoàn Nhan Cốt trầm giọng nói: “Các hạ, không có quy tắc này mà!”
Vẻ mặt ông lão áo đen vô cảm: “Trước đây không có nhưng bây giờ có! Vừa mới ra quy tắc này, thế nào, cô có ý kiến à?”
Hoàn Nhan Cốt nghe vậy thì sắc mặt bỗng trở nên lạnh lùng.