Bởi vì cô ta quá mức yêu nghiệt.
Tu La Tịnh lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, lại buông một tiếng thở dài rồi biến mất tại chỗ.
Ông ta trở về tộc Tu La, dẫn một nhóm cường giả cao cấp đi đến một gian phòng bí mật, rồi gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay.
Mọi ánh mắt đều sống động hẳn lên khi nhìn thấy thanh kiếm.
Tu La Tịnh truyền sức mạnh vào nó, nhưng thanh kiếm không hề sứt mẻ.
Ông ta thoáng kinh ngạc trước khi lấy một lá chắn màu đen ra phang thật mạnh lên thân kiếm.
Rắc!
Tấm khiên vỡ vụn.
Các cường giả trố mắt nhìn nhau đầy khiếp sợ.
Tu La Tịnh mới thở dài, nói: “Đúng là đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn”.
Những người khác gật đầu tán thành.
Tu La Tịnh nhìn kiếm Thanh Huyên với vẻ tham lam trong mắt. Cầm nó trong tay, ông ta thật sự cảm nhận được thế nào là sức mạnh vô biên, một loại sức mạnh không phải của ông ta nhưng có thể biến ông ta trở nên vô địch.
Đúng là thần vật!
Vẻ tham lam nóng cháy của ông ta đương nhiên không trốn thoát ánh mắt người khác, ai nấy tuy đều không vui nhưng cũng đành chịu, bởi vì Tu La Tịnh là người mạnh nhất tộc Tu La hiện nay.
Bỗng ông ta mở miệng: “Kiếm này bất phàm, ta sẽ nghiên cứu kỹ hơn”.
Không ai nói gì, không ai phản đối.
Tu La Tịnh không để ý đến họ mà chỉ cầm kiếm rời đi.
Sau một hồi im lặng, Tu La Tiêu mới nói: “Giải tán”.
Rồi cũng đi mất.
…
Tại học điện tối thượng.
Học sĩ tối thượng trở lại với gương mặt âm u tối sầm, giận không át được.
Đã tốn bao nhiêu công sức mới xây dựng được chút tình nghĩa với Diệp Quân, nào ngờ lại bị tộc Tu La và Huyền tộc phá hỏng.
Đúng là tức điên người mà!
Thái A Thiên bất ngờ xuất hiện cách đó không xa, thấp giọng hỏi: “Học sĩ tối thượng, thanh niên kia rốt cuộc có thân phận gì? Chẳng lẽ thật sự đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn?”, Tín Du chỉ biết thở dài không nói.
Làm Thái A Thiên sinh lòng ngờ vực.
Tín Du lắc đầu: “Hắn có phải người của văn minh cấp bốn hay không thì văn minh Tu La chúng ta cũng không nên đối xử với hắn như vậy. Ta mời hắn đến đây bởi vì người này có rất nhiều thứ vượt qua văn minh vũ trụ cấp ba, nếu hắn đồng ý trao đổi thì tương đương với bằng lòng kết bạn, nào ngờ văn minh Tu La lại hành xử như thế…”
Cô ta lại lắc đầu: “Ta cũng không còn mặt mũi gặp lại hắn”.