Lúc này một người đàn ông trung niên bỗng xuất hiện.
Người này chính là gia chủ đương nhiệm của nhà họ Vương – Vương Khởi.
Vương Khởi nhìn thi thể của Vương Nguyên trước mặt: “Cảnh giới Ngự Không”.
Ông lão gật đầu: “Người giết nó là cảnh giới Ngự Không”.
Nói rồi ông ta ngừng một chốc rồi mới nói tiếp: “Ta lập tức đi điều tra”.
Vương Khởi bỗng nói: “Khoan đã”.
Ông lão nhìn Vương Khởi, Vương Khởi bình tĩnh nói: “Cuộc tỷ võ sắp đến, khoảng thời gian này các thiên tài và yêu nghiệt của các châu sẽ liên tục đến Thượng Thành, trong khoảng thời gian này Thượng Thành sẽ không được bình yên”.
Nói rồi ông ta nhìn ông lão: “Nếu đối phương đã dám giết người nhà họ Vương thì chứng tỏ đối phương không sợ nhà họ Vương”.
Ông lão trầm giọng nói: “Ý tộc trưởng là?”
Vương Khởi nói: “Điều tra, nhưng sau khi điều tra được thì không thể hành động tùy tiện”.
Ông lão gật đầu: “Vâng!”
Nói rồi ông ta do dự một chốc, sau đó nhìn Vương Nguyên: “Hai người họ…”
Vương Khởi bình tĩnh nói: “Đem về cho đại trưởng lão, đây chính là kết cục của việc ông ta không dạy dỗ cho tốt”.
Ông lão trầm giọng nói: “Nếu đại trưởng lão nhìn thấy, e là sẽ không tiếc mọi giá điên cuồng trả thù…”
Vương Khởi nhìn ông lão: “Vậy thì cứ tùy ông ta”.
Nói rồi ông ta xoay người bỏ đi.
Ông lão im lặng hồi lâu.
Rõ là tộc trưởng đang mượn dao giết người.
…
Sau khi về đến Tiêu phủ, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đều về phòng mình.
Về đến phòng, Diệp Quân ngồi khoanh chân lại, lấy một đống kim tinh ra, sau đó vận chuyển tâm pháp cấp Tiên.
Bứt phá lên cảnh giới Thần Phách.
Thật ra khi ở thư viện Quan Huyên, hắn đã đạt đến cảnh giới Thông U đỉnh cao, chỉ còn một chút nữa là cảnh giới Thần Phách, nhưng lúc đó hắn vẫn chưa bứt phá lên cảnh giới Thần Phách.
Vì hắn muốn cho bản thân sau khi đạt đến cực hạn cuối cùng của một cảnh giới thì sẽ tiếp tục bứt phá cảnh giới tiếp theo.
Nhưng bây giờ hắn nghĩ thời cơ đã đến.
Tu luyện rất tốn tiền.
Không lâu sau, hắn đã dùng hết hàng ngàn kim tinh.
Chủ yếu là công pháp cấp Tiên này quá nghịch thiên.