Đại Tôn bình tĩnh nói: “Im lặng theo dõi tình hình”.
…
Khi Diệp Quân đi tới nền văn minh Tu La, hắn lập tức nhíu mày…
Mùi máu.
Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được một mùi máu gay mũi, mùi máu này rất tà ác, mà khi những mùi máu này tiếp cận hắn, huyết mạch phong ma trong cơ thể hắn chợt chủ động thức tỉnh, một sức mạnh huyết mạch phong ma đáng sợ lập tức lan ra khắp xung quanh…
Khi những mùi máu ở xung quanh tiếp cận sức mạnh huyết mạch phong ma của hắn, chúng lập tức như chuột thấy mèo, vội vàng lùi lại.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn chân trời phía xa, nhẹ giọng nói: “Chẳng lẽ là vì quan tài máu kia?”
Lúc này, thời không trước mặt hắn chợt nứt ra, Thái A Nan xuất hiện.
Thái A Nan bước nhanh đến trước mặt Diệp Quân, sắc mặt vô cùng nặng nề: “Diệp công tử, Huyền tộc xảy ra chuyện rồi”.
Diệp Quân hỏi: “Vì quan tài máu kia à?”
Thái A Nan gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân đang định hỏi tiếp thì Thái A Nan đã nói: “Đi theo ta”.
Dứt lời, ông ta dẫn theo Diệp Quân cùng biến mất ở cuối chân trời.
Chẳng mấy chốc, Thái A Nan đã dẫn Diệp Quân đến trước một kết giới, lúc này xung quanh đã có không ít cao thủ của nền văn minh Tu La tập trung.
Học sĩ tối thượng Tín Du kia cũng có mặt.
Thấy Diệp Quân, Tín Du gật nhẹ đầu với hắn, sau đó nói: “Ngươi đến rồi”.
Diệp Quân đi tới bên cạnh Tín Du, sau đó nhìn về phía bên kia kết giờ, ở nơi đó có những khí thế mạnh mẽ và tà ác liên tục kéo đến.
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Tín Du đang định đáp lời thì một hơi thở đáng sợ đột nhiên kéo đến từ bên cạnh, mục tiêu chính là Diệp Quân.
Diệp Quân cau mày, Thái A Nan ở không xa bên cạnh hắn chợt quát lên: “Láo xược!”
Dứt lời, ông ta chắn trước mặt Diệp Quân, sau đó vung tay áo.
Oanh!
Khí thế mạnh mẽ kia lập tức bị nghiền nát.
Diệp Quân nhìn về phía cách đó không xa, người xa tay với hắn là một ông lão mập mạp, ông lão đang tức giận nhìn hắn, trong mắt là sát khí và lửa giận không hề che giấu.
Thái A Nan giận dữ nói: “Huyền Lập, ông làm gì đấy?”
Ông lão béo tên là Huyền Lập tức giận chỉ vào Diệp Quân, cất giọng nặng nề: “Làm gì à? Nếu không vì hắn cố ý đưa quan tài máu cho Huyền tộc chúng ta, Huyền tộc chúng ta sẽ có kết cục thế này sao?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Tên béo, hình như ta đâu có cho các người cái quan tài máu kia, là các người cướp đi mà?”
Huyền Lập tức giận gào to với Diệp Quân: “Âm mưu, đây đều là âm mưu của ngươi, ngươi cố ý đưa quan tài máu cho Huyền tộc chúng ta để hại chúng ta, ngươi đừng có cãi lão phu, ngươi…”
Diệp Quân chợt nói: “Đúng là ta cố ý đấy”.