Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân bên cạnh, tỏ vẻ sửng sốt.
Chấp Kiếm Nhân đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân, giận dữ nói: “Còn nhìn gì nữa? Không mau đi đi!”
Nghe thấy thế, Diệp Quân vội vàng biến thành một tia kiếm quang bay tới trước mặt Lôi Thần Ấn, hắn giữ lấy Lôi Thần Ấn kia, lúc này, Từ Nhu bên dưới cất lời: “Đưa nó vào trong ý thức!”
Diệp Quân làm theo, đưa nó vào trong ý thức.
Ầm!
Trong cơ thể Diệp Quân lập tức bộc phát ra sức mạnh lôi kiếp đáng sợ, may là thân thể của hắn đã được tăng cường, nếu không việc này cũng đủ khiến thần hồn của hắn tan biến rồi.
Nhưng dù thân thể vô cùng mạnh mẽ thì Diệp Quân lúc này vẫn rất đau đớn, vì Lôi Thần Ấn kia đang phản kháng, những tia lôi kiếp liên tục đánh lên cơ thể hắn, dần dần, thân thể hắn lại bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Lôi Thần Ấn cắn trả!
Hiện tại Diệp Quân cảm thấy đau đớn chưa từng có, hắn không chỉ cảm thấy thân thể mình sắp nổ tung mà ngay cả thần hồn cũng như sắp căng cứng, ngoài ra, ý thức của hắn cũng dần mơ hồ.
Thấy cảnh này, Chấp Kiếm Nhân lập tức nhíu mày, nàng ta xoay người trở lại mặt đất, nhìn chằm chằm Từ Nhu, Từ Nhu nhún vai: “Đừng nhìn ta, ta cũng không biết, bây giờ chỉ có thể dựa vào chính hắn mà thôi”.
Chấp Kiếm Nhân tức giận nhìn Từ Nhu: “Tỷ làm thế sẽ hại chết hắn đấy, tỷ biết không?”
Từ Nhu trầm giọng đáp: “Đời người luôn có chuyện ngoài ý muốn, chẳng phải là chuyện thường tình sao?”
“Ý muốn con mẹ tỷ!”
Chấp Kiếm Nhân tức giận chỉ vào Từ Nhu: “Tỷ có biết hiện tại mình đáng ghét đến mức nào không? Bên ngoài nhìn giống một con người, nhưng bên trong thì sao? Tính toán từng li, trăm phương nghìn kế gài bẫy hắn, hắn còn tin tưởng tỷ như thế, đối xử với tỷ như sư phụ…”
Từ Nhu chợt nổi giận: “Chúng ta và hắn vốn là kẻ thù, muội nên nhớ kỹ điều này!”
Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nhìn Từ Nhu: “Đúng là kẻ thù, nhưng vũ trụ Quan Huyên chiến đấu với Chân Vũ Trụ chúng ta chưa từng sử dụng thủ đoạn hèn hạ dơ bẩn như thế! Còn tỷ thì sao?”
Từ Nhu đáp: “Chỉ cần có thể giúp được Đại tỷ, thủ đoạn có hèn hạ hơn nữa ta cũng sẽ làm! Ta cho muội biết, muội đừng có tức giận, ta là muốn lợi dụng hắn, để hắn chịu đựng Vũ Trụ Kiếp thay Đại tỷ đấy”.
Chấp Kiếm Nhân lắc đầu: “Ta không tán thành với hành động của tỷ và Bát Uyển”.
Dứt lời, nàng ta xoay người bay tới trước mặt Diệp Quân, nàng ta nhìn Diệp Quân đang nhăn nhó mặt với cảm xúc phức tạp: “Ngươi đúng là một tên ngốc, bị hai người phụ nữ lừa gạt mà không biết!”
Dứt lời, nàng ta đột nhiên chỉ vào giữa chân mày Diệp Quân, sau đó, vô số lôi kiếp bay ra từ trong cơ thể Diệp Quân, rồi xông thẳng vào trong cơ thể nàng ta.
“Đồng Tâm Nhất Mệnh!”
Từ Nhu ở bên dưới hét to: “Muội điên rồi sao? Sao muội lại thi triển cổ thuật bảo vệ tính mạng mà Đại tỷ dạy muội, cái đồ ngu ngốc này…”
Đồng Tâm Nhất Mệnh, cùng tim cùng mạng, đồng sinh cộng tử!
Đồng Tâm Nhất Mệnh!