Sau đó, cô ấy trầm giọng nói: “Vị tiên tổ kia nói là nơi đó quá xa! Dù ông ấy đã là chín phần thần tính nhưng cũng không thể đến được nơi đó…”
Diệp Quân nhìn những bản đồ xung quanh, sau đó mở lòng bàn tay, dùng thần thông vô thượng vẽ lại toàn bộ những bản đồ này.
Có thể mang thứ này về cho Tiểu Ái nghiên cứu!
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Cô nói xem vì sao bọn họ phải để bản đồ này lại, chẳng lẽ là muốn người đời sau đi tìm bọn họ?”
Thanh Tri lắc đầu: “Cũng không biết được”.
Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Chúng ta đi thôi!”
Hắn đã dùng thần thức quét nhìn khắp xung quanh, nơi này thật sự không còn gì nữa cả.
Thanh Tri gật đầu, đang định rời đi với Diệp Quân thì Tiểu Bạch và Nhị Nha đột nhiên xuất hiện.
Thấy Tiểu Bạch và Nhị Nha, Diệp Quân vội hỏi: “Có bảo bối à?”
Tiểu Bạch gật đầu.
Diệp Quân cười hỏi: “Ở đâu vậy?”
Tiểu Bạch nhìn xung quanh, cuối cùng nó nhìn về phía vách tường phía trước họ, trên vách tường vẫn là bản đồ vũ trụ, ngoài ra thì không có gì cả.
Vào lúc Diệp Quân và Thanh Tri thấy nghi ngờ, Tiểu Bạch đột nhiên vung móng vuốt, một năng lượng bí ẩn kéo về phía vách tường kia.
Bản đồ đó lập tức hơi rung động, sau đó trong ánh nhìn ngạc nhiên của Diệp Quân và Thanh Tri, một quyển trục bí ẩn chậm rãi bay ra.
Diệp Quân và Thanh Tri nhất thời thấy tò mò.
Tiểu Bạch nhìn thoáng qua quyển trục đó, sau đó muốn lấy đi.
Diệp Quân vội hỏi: “Tiểu Bạch, cái này là gì thế?”
Tiểu Bạch chớp mắt, móng vuốt nhanh chóng quơ múa.
Diệp Quân chỉ có thể nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói: “Nó nói nó cũng không biết, dù sao cũng là một món đồ không tệ, lấy trước rồi tính sau”.
Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.
Thanh Tri nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, trên mặt chứa đựng ý cười, vừa gặp nó lần đầu tiền cô ấy đã thấy thích rồi.
Thật sự quá đáng yêu.
Diệp Quân thoáng do dự, sau đó nói: “Ta có thể xem thử không?”
Tiểu Bạch cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức đưa quyển trục cho Diệp Quân.
Thấy Tiểu Bạch tin tưởng mình như thế, Diệp Quân cũng không khỏi hơi cảm động, hắn nhận lấy quyển trục mở ra, trong quyển trục là một vùng tinh hà vũ trụ, bên trong đó có vô số thanh kiếm đang lơ lửng.
Thấy cảnh này, Diệp Quân sửng sốt: “Đây là gì vậy?”
Tiểu Bạch đến gần xem thử, nó cũng nghi ngờ chớp mắt.
Nhị Nha nhìn thoáng qua, sau đó nói: “Có lẽ là một kiếm trận”.
Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha nói: “Để nó phục tùng ngươi đi”.