Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, nở nụ cười nhạt.
Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, cô ta là cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên thật sao?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Ta chỉ là một cái tháp”.
Diệp Quân sầm mặt, ngươi còn biết ngươi là một cái tháp à?
Lúc này Dạ Nam Tình bỗng nói: “Diệp công tử, ngươi đang làm gì thế?”
Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn bầu trời, sau đó nói: “Nam Tình cô nương, hôm nay chúng ta sẽ kết hôn”.
Dạ Nam Tình gật đầu: “Ừ”.
Phản ứng rất bình tĩnh.
Diệp Quân cảm thấy hơi nghi ngờ, lẽ nào cô gái này thật sự chỉ là cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên chứ không phải đang giả vờ mình yếu đuối.
Dạ Nam Tình nhìn vẻ mặt đầy ngờ vực của Diệp Quân, khóe môi bất giác cong lên, người đàn ông này bắt đầu nghi ngờ cô ta rồi.
Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, mặc dù cảm thấy ngờ vực nhưng cũng không hỏi nhiều.
Lúc này một cung nữ bỗng nhanh chân bước đến trước mặt hai người, cung kính nói: “Công chúa điện hạ, Diệp công tử, mời hai vị đến điện hóa trang để thay đồ”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ”.
Hai người đi theo cung nữ.
Lúc này Dạ Nam Tình bỗng nói: “Diệp công tử”.
Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình: “Sao thế?”
Dạ Nam Tình nhìn hắn, nghiêm túc nói: “Có thể buông tay ta ra chưa?”
Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó vội buông tay Dạ Nam Tình ra, rất tự nhiên mỉm cười nói: “Tay Nam Tình cô nương trắng trẻo mượt mà, mềm mại như không xương, nắm lấy tay cô có cảm giác như chưa nắm, quả thật hiếm thấy”.
Tiểu Tháp hơi ngạc nhiên.
Cái tên này đến ngôi sao màu xanh một chuyến về, sao lại biết cách trêu chọc con gái rồi?
Trước đây tên này rất thành thật.
Lẽ nào đúng thật là vì huyết mạch phong ma?
Huyết mạch phong ma: “…”
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, lắc đầu: “Ngươi đó, chẳng thành thật chút nào”.
Mặc dù nói như thế nhưng cô ta cũng không tức giận, vì ánh mắt người đàn ông trước mặt trong veo, không hề có ý khinh thường nhạo báng.
Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, mỉm cười: “Nam Tình cô nương không phải là một cô gái tầm thường, chắc hẳn rất thờ ơ với chuyện tình yêu nam nữ này, nhưng ta có một đề nghị nhỏ”.
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, đợi hắn nói tiếp.
Diệp Quân cười nói: “Tu đạo, tu thần tính, tiêu diệt nhân tính, tu dần đến về sau đều một mình cô đơn lẻ bóng. Năm nay Nam Tình cô nương vẫn chưa lớn tuổi, ở độ tuổi tươi mới như hoa này quả thật không cần toàn tâm toàn ý theo đuổi Đại Đạo, ra ngoài khám phá khói lửa ở thế gian này nhiều hơn, cảm nhận thật nhiều thứ cũng rất tốt”.
Đây là cảm nhận thật của hắn sau khi đến ngôi sao màu xanh.
Con người sống vì trưởng thành và Đại Đạo thì cũng chẳng có gì thú vị cả, đời người không nên như thế.