Cô ấy không ngờ hai kiếm tu đằng sau Diệp Quân lại mạnh đến mức này.
Đồng thời cô ấy cũng cảm thấy may mắn, nếu chọn đứng về phía nền văn minh Sâm Lâm thì bây giờ cô ấy chắc cũng đã biến mất rồi.
Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Minh Quân quay về ở cách đó không xa: “Ta luôn thắc mắc tại sao nền văn minh Sâm Lâm các ông lại quay lại?”
Nghe Diệp Quân nói thế, Minh Quân im lặng một lúc lâu mới nói: “Vì một nền văn minh khác”.
Diệp Quân nhíu mày: “Một nền văn minh khác ư?”
Minh Quân gật đầu: “Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta gặp phải một nền văn minh vũ trụ khác trong vũ trụ Đạo Cổ, bọn ta đã đánh với đối phương nhưng thực lực của bọn ta không bằng chúng, nên bọn ta chỉ có thể lựa chọn rời khỏi vũ trụ đó…”
Diệp Quân khẽ nói: “Thì ra là thế”, Thần Kỳ bỗng cảm thấy hơi tò mò: “Các ông đã gặp nền văn minh nào?”
Minh Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Tu La, một nền văn minh cực kỳ hiếu chiến, mặc dù chúng cũng là nền văn minh vũ trụ cấp ba nhưng thực lực lại hơn bọn ta rất nhiều”.
Diệp Quân quay sang nhìn Đạo Cổ Thụ, Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Chưa từng nghe đến”.
Thần Kỳ nói: “Nói thế là các ông quay về để lánh nạn”.
Sắc mặt Minh Quân cực kỳ khó coi.
Đúng thật là họ quay về để lánh nạn.
Chỉ là không ngờ ở đây còn có người đáng sợ hơn.
Phải nói rằng, lúc này ông ta thật sự bị nghẹn uất.
Nền văn minh Sâm Lâm cứ thế biến mất.
Nghĩ đến đây, Minh Quân thầm thở dài, vẻ mặt hết sức bi thương.
Diệp Quân bỗng nói: “Nền văn minh Tu La biết nơi này không?”
Minh Quân do dự, sau đó nói: “Trước đó thì chắc là không biết, nhưng bây giờ…”
Diệp Quân sầm mặt.
Vừa nãy, Việt Cổ Thị đã gửi thẳng tọa độ nơi này đến vũ trụ bên ngoài, bây giờ chắc hẳn đã có nhiều nền văn minh vũ trụ biết đến nền văn minh vũ trụ Quan Huyên.
Lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn ngọn lửa trong tay, lúc này hắn không cảm nhận được bất kỳ năng lượng nào, ngọn lửa Thiên Hành này cứ như một ngọn lửa bình thường.
Phải nghiên cứu!
Diệp Quân nói: “Thần Kỳ cô nương, nơi này giao lại cho cô xử lý”.
Dứt lời, hắn quay lại trong Tiểu Tháp.
Thần Kỳ cảm thấy vui mừng, như vậy là Diệp Quân đang muốn trọng dụng cô ấy.
Thần Kỳ quay sang nhìn Minh Quân: “Rừng sâu Thần Hư còn có người của nền văn minh Sâm Lâm không?”
Minh Quân lắc đầu: “Không còn nữa, đều chết cả rồi”.