Họ vốn dĩ đã không còn hy vọng nữa.
Dù sao cũng đều là người trưởng thành rồi, họ biết rõ lúc đám người Nguyên tổ bỏ đi để họ lại nơi này đã xem như không có ý định dẫn họ đi.
Thế nên khoảng thời gian này họ đều cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Cũng may trong khoảng thời gian này, người của nền văn minh Tu La chưa đến, nếu không mọi người đều đã chết rồi.
Diệp Quân nhìn người đàn ông đứng đâu: “Sau khi về thì đi tìm Minh Quân, ông ta sẽ sắp xếp cho mọi người”.
Người đàn ông cung kính nói: “Đã rõ”.
Diệp Quân gật đầu: “Đi đi”.
Người đàn ông lại cung kính chào Diệp Quân, sau đó dẫn người của nền văn minh Sâm Lâm liên tục bước vào trận pháp dịch chuyển.
Sau khi bước vào trận pháp dịch chuyển, người đàn ông dẫn đầu như thoát được khỏi gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Một ông lão bên cạnh ông ta trầm giọng nói: “Trưởng Lão Cổ Dã, ông sao thế?”
Người đàn ông tên Cổ Dã quay sang nhìn, sau đó trầm giọng nói: “Hắn không phải là người của nền văn minh Sâm Lâm”.
Ông lão sửng sốt.
Cổ Dã khẽ nói: “Mấy người quay về đó có lẽ đã xảy ra chuyện”.
Ông lão ngạc nhiên: “Chuyện này…”
Cổ Dã lắc đầu: “Cho dù thế nào, hình như hắn không có ý thù địch với chúng ta, thế nên cứ về trước xem thử”.
…
Sau khi mọi người rời đi, Diệp Quân lấy bản đồ mà Minh Quân đưa cho, vừa mở quyển trục ra, nó đã biến thành ánh sáng vàng đi vào giữa trán Diệp Quân.
Sau đó một cảnh tượng xuất hiện trong đầu Diệp Quân.
Một lúc sau, Diệp Quân mở mắt ra, hắn quay đầu lại nhìn, vừa định đi thì ngay lúc này tinh hà ở đằng xa bỗng rung chuyển.
Diệp Quân xoay người nhìn lại, ở tận cuối tầm nhìn hàng trăm kỵ binh bay trên không trung lao đến, người dẫn đầu là một cô gái mặc chiến giáp màu đen, cô ta đội mũ giáp màu sẫm, trên mũ giáp có gắn ba chiếc lông vũ màu đỏ rực, dưới mũ là hàng lông mày kiếm mắt sao, đôi mắt sắc bén, ánh mắt lạnh lùng.
Hàng trăm kỵ binh lao đến, tinh không rung chuyển dữ dội như xảy ra động đất.
Mặc dù cách nhau mấy chục vạn trượng nhưng Diệp Quân lại cảm nhận được một uy lực ngút trời khủng khiếp, uy lực này đè lên người hắn khiến hắn cảm thấy nghẹt thở như có hàng triệu ngọn núi đè xuống.
Diệp Quân xòe tay ra, kiếm ý lao ra, sau khi kiếm ý xuất hiện, uy lực trên người hắn mới giảm đi nhiều.
Diệp Quân nhìn nhóm kỵ binh đó, hắn biết đám kỵ binh trước mặt này có lẽ thuộc nền văn minh Tu La trong truyền thuyết.
Phải nói là rất mạnh.