Có phần khó xơi rồi đây.
Thống lĩnh kỵ binh mở miệng: “Lên!”
Tấn công!
Đứng trước uy áp này, họ chỉ còn cách tấn công trực diện.
Ba trăm kỵ binh lập tức nghe lệnh lao tới với tốc độ khủng khiếp, mắt thường nhìn vào chỉ thấy như hàng loạt tia lửa.
Họ thả ra uy áp ngập trời, trực tiếp đối kháng với bên Thiên Đạo.
Ầm!
Hai bên vừa va chạm đã khiến trời long đất lở, sao trời sụp đổ.
Các cường giả khác đang đánh nhau ở khắp nơi bị vụ nổ ảnh hưởng, đành phải vừa lui vừa phòng thủ.
Diệp Quân đang giao thủ với người phụ nữ váy gai cũng phải lùi lại, thả kiếm thế ra để chống đỡ uy áp.
Dừng lại rồi, hắn nhìn các kỵ binh bằng ánh mắt nghiêm trọng.
Bọn họ mạnh thật!
Hắn như sực nhớ ra mà hỏi: “Thiên Thiên, bọn họ có khí tức của rồng, muội trấn áp được không?”
Ngao Thiên Thiên: “Để muội thử”.
Ầm!
Cô ấy hóa thành một tia sáng vàng chui ra từ người Diệp Quân, khôi phục bản thể ở chân trời rồi vươn cổ gầm lên về phía các kỵ binh Cổ Long.
Uỳnh!
Uy áp Long tộc khổng lồ lao tới.
Đúng hơn là uy áp rồng tổ.
Nhưng các kỵ binh không chút sợ hãi, xem nó như gió thoảng bên tai.
Diệp Quân sa sầm mặt.
Ngao Thiên Thiên trở về trong cơ thể hắn: “Không được rồi”.
Diệp Quân sa sầm mặt nhìn các kỵ binh.
Thống lĩnh kỵ binh lại la lên: “Giết!”
Giết!
Ba trăm kỵ binh rầm rập lao tới. Uy áp tuôn trào ép Thiên Đạo phải rút lui.
Diệp Quân sầm mặt, không ngờ họ lại có thể làm vậy.
“Lên!”
Thống lĩnh kỵ binh lại la lên, ba trăm kỵ binh đồng thanh góp giọng, điên cuồng thả sức mạnh ra, đánh tan uy áp Thiên Đạo.
Tiểu Bạch bỗng bay lên cao, khua khoắng vuốt loạn xạ. Vô số năng lượng bí ẩn ùa tới từ trong thời không, chảy về phía các Thiên Đạo.
Chúc phúc từ Linh Tổ!
Uy áp của bên Thiên Đạo tăng lên, áp chế ngược lại kỵ binh Cổ Long.