Sắc mặt các học viên Võ Viện đều trở nên khó coi, cú vả mặt này rát lắm.
Đúng lúc này, một thanh niên Võ Viện trong đó bỗng chỉ vào thanh niên áo dài nói: “Hắn không phải là người của Võ Viện”.
Nghe thế, các học viên Võ Viện đều sửng sốt.
Thanh niên Võ Viện đó nhìn thanh niên áo dài: “Ngươi là người của viện nào?”
Thanh niên áo dài trầm giọng nói: “Chúng ta cùng một nhóm, đều là người ủng hộ Lục Thiên học trưởng”.
Thanh niên Võ Viện lắc đầu: “Ngươi nói đúng nhưng việc ngươi làm thực sự khiến bọn ta mất mặt. Lục Thiên sư huynh tuy mạnh nhưng Diệp Quân cũng không hề thua kém, ngươi không nên vì khen một người mà hạ thấp người khác, thổi phồng Lục Thiên học trưởng bằng cách mất não như vậy. Hạ thấp người khác sẽ chỉ khiến người khác coi thường Võ Viện ta mà thôi”.
Sắc mặt thanh niên áo dài trở nên khó coi.
Thanh niên Võ Viện nhìn gã nói: “Cút đi, đừng đứng chung đội với bọn ta”.
Những người Võ Viện khác nhìn thanh niên áo dài, ánh mắt cũng hiện lên vẻ không thiện chí.
Thấy thế, thanh niên đó còn muốn nói gì đó nhưng lúc này Ngộ Minh nãy giờ luôn im lặng bỗng lạnh lùng nhìn thanh niên đó: “Cút!”
Nghe thế sắc mặt thanh niên thay đổi, không dám nói gì thêm nữa, chỉ đành bỏ đi.
Sắc mặt đám người Võ Viện đều không tốt lắm.
Họ không thích Kiếm Tông ngang ngược nhưng lại càng không thích loại người không có giới hạn.
Nhất là lúc nãy, mặc dù Diệp Quân đã đánh bại Ngộ Minh nhưng lại không giết gã, phải nói hắn rất nhân nghĩa.
Mặc dù là phe đối lập nhau nhưng cũng không ảnh hưởng ta tôn trọng ngươi.
Ngộ Minh nhìn Diệp Quân và Lục Thiên bên dưới, lặng thinh không nói gì.
Trên đài sinh tử, sau khi phá vỡ khí kiếm của Diệp Quân, Lục thiên bỗng tiến đến trước một bước, lúc này dưới chân gã bỗng xuất hiện một đạo Kinh Lôi.
Vèo!
Thời không bỗng nứt ra, lôi quang đáng sợ cuồn cuộn lao đến, lúc này không gian nứt toác.
Diệp Quân ở đằng xa híp mắt, nghiêng người tránh khỏi đòn tấn công, hắn tránh ra khỏi đó mười mấy trượng nhưng cùng lúc đó một thanh phi kiếm không biết từ đâu bay tới, chém về phía Lục Thiên.
Nhát kiếm này còn mang theo tiếng rồng gầm.
Rồng gầm!
Khi thanh kiếm này cách Lục Thiên mấy trượng, một sức mạnh bí ẩn đáng sợ lại bao phủ lấy nó.
Thanh kiếm này!
Sức mạnh thiên địa.
Sức mạnh thiên địa xuất hiện trấn áp phi kiếm của Diệp Quân.
Lúc này Diệp Quân bỗng tiến đến trước một bước, lại thêm một phi kiếm bay ra.
Phượng kêu!
Vù!