Chàng trai do dự rồi nói: “Nhưng ta nghe nói Diệp Mãn và ông của hắn sắp hành động rồi!”
Diệp Khải bình tĩnh nói: “Có dũng khí đấy! Nếu hắn thành công thì sau này sẽ phải gọi hắn là Diệp Mãn ca!”
Chàng trai hỏi: “Nếu thất bại thì sao?”
Diệp Khải nói tiếp: “Giết cả nhà!”
Chàng trai: “…”
Diệp Khải nhìn chàng trai: “Lần sau gặp Diệp Quân ca phải tôn trọng hơn, lúc người ta ở đỉnh cao, chúng ta không nịnh bợ, lúc người ta khó khăn, chúng ta cũng không thể dẫm đạp!”
Chàng trai khẽ gật đầu: “Biết rồi ạ!”
…
Sau khi rời khỏi gia tộc họ Diệp, Diệp Quân đến thẳng gia tộc họ Nạp Lan.
Hủy hôn!
Hắn và tiểu thư gia tộc họ Nạp Lan là Nạp Lan Ca có hôn ước, đây vốn là giao ước của hai bên gia tộc.
Nhưng bây giờ hắn đã mất hết tu vi, trở thành một người bình thường, vì vậy không muốn người ta lỡ dở tuổi xuân.
Một lát sau, Diệp Quân đã đến gia tộc họ Nạp Lan.
Trong đại điện, Diệp Quân ngồi yên lặng.
Lúc này, một cô gái chậm rãi bước vào.
Nạp Lan Ca mặc một chiếc váy trắng, khuôn mặt xinh đẹp, đặc biệt là dáng người quyến rũ đủ để khiến bất cứ chàng trai nào cũng phải đắm chìm.
Trên tay cô là một cuốn sách cổ.
Nạp Lan Ca.
Phía Bắc Nam Châu, Nạp Lan là đẹp nhất.
Một trong hai đại mỹ nữ ở Nam Châu.
Bên cạnh Nạp Lan Ca còn có một ông lão mặc đồ đen.
Nạp Lan Ca ngồi xuống trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân nhanh chóng lấy ra văn thư định hôn đặt trước mặt Nạp Lan Ca: “Nạp Lan cô nương, ta đến để từ hôn! Muội yên tâm, ta là người biết rõ mình là ai, ta tuyệt đối sẽ không bám lấy muội, ta giao văn thư này cho muội, từ nay về sau, chúng ta không liên quan gì nữa!”
Nói xong, hắn đặt văn thư định hôn xuống, quay người bỏ chạy.
Nạp Lan Ca đột nhiên nói: “Đợi đã!”
Diệp Quân dừng lại, quay đầu nhìn Nạp Lan Ca với vẻ khó hiểu.
Nạp Lan Ca lấy ra một chiếc hộp và đưa cho hắn.
Diệp Quân hơi khó hiểu.
Nạp Lan Ca nói: “Trong hộp là một viên Hỗn Nguyên Đan, ta không biết cơ thể huynh có vấn đề gì, nhưng ta hy vọng có thể giúp được huynh!”