Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân đang tỏ vẻ cạn lời, trên mặt xuất hiện một nụ cười quyến rũ, nhưng nụ cười cũng nhanh chóng biến mất.
Lúc này, Dạ Nam Tình đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, không biết phát hiện điều gì mà cô ta đột nhiên nhíu mày.
Mà lúc này, Diệp Quân chợt kéo tay Dạ Nam Tình tránh sang bên cạnh.
Xoẹt!
Hai người vừa biến mất, một thanh trường thương đột nhiên rơi xuống từ trên trời, đâm xuống chỗ họ vừa đứng.
Oanh!
Lúc này, xung quanh hoàng cung có vô số khí thế mạnh mẽ xông về hướng này, trong nháy mắt đã xuất hiện mười mấy vị Mệnh Vận Đại Đế!
Quân đoàn Vĩnh Dạ!
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên chân trời, ở chỗ chuyển động có một người đàn ông đang đứng.
Người đàn ông mặc áo trắng, tay cầm một thanh trường thương, trên mặt mang theo nụ cười lạnh lùng.
Chính là người đàn ông áo trắng hắn gặp trong phủ của Dạ Thư Nhu ngày đó!
Dạ Nam Tình đột nhiên nhìn thoáng qua một vài thị vệ của quân đoàn Vĩnh Dạ ở bên cạnh, không nói gì.
Lúc này, người đàn ông áo trắng cười nói với Diệp Quân: “Không phải ngươi muốn đấu tay đôi à? Lên đi!”
Diệp Quân đột nhiên ôm lấy eo Dạ Nam Tình, biến thành một tia kiếm quang lùi về phía sau, vào khoảnh khắc hắn lùi lại, hai thị vệ của quân đoàn Vĩnh Dạ bên phải hai người đột nhiên biến thành hai tia sáng trắng lao về phía họ!
Tình huống bất ngờ đột nhiên xuất hiện khiến một vài thị vệ của quân đoàn Vĩnh Dạ bên cạnh đều thay đổi sắc mặt, họ đang định tiếp viện thì đã không kịp nữa, hai thị vệ kia đã lao tới trước mặt Diệp Quân và Dạ Nam Tình.
Diệp Quân kéo Dạ Nam Tình ra phía sau, sau đó rút kiếm chém một phát.
Thuật Bạt Kiếm chồng chéo ba lần liên tục!
Oanh!
Một kiếm chém ra, hai thị vệ kia lập tức bị chém bay ra xa mấy nghìn trượng!
Sau khi chém lui hai người, Diệp Quân cũng không tiếp tục ra tay mà ôm chặt lấy Dạ Nam Tình, nét mặt vô cùng đề phòng!
Kẻ thù đã tấn công vào bên trong rồi?
Diệp Quân cau mày.
Lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, người đó chính là Dạ Quân, ngoài ra còn có sáu cao thủ bí ẩn mặc áo dài trắng đi theo ông ta.
Lúc này sắc mặt Dạ Quân cũng rất nặng nề!
Mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này đúng là to gan, dám ngang nhiên ra tay trong hoàng cung của đế quốc Vĩnh Dạ!
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông áo trắng ở chân trời, lúc này gã ta cũng đang nhìn chằm chằm hắn: “Sao ngươi lại biết bên cạnh mình có người của chúng ta!”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vì loại người như ngươi hoàn toàn không dám đấu tay đôi với ta, có lẽ là muốn dụ ta đi rồi ra tay với Nam Tình cô nương”.
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, không nói gì.