Bỗng nhiên, không gian vang lên âm thanh thanh kiếm xé nát không khí!
Nhát kiếm rơi vào khoảng không!
Bởi vì cái bóng đã lùi xa mấy trượng!
Tốc độ nhanh quá!
Diệp Quân sửng sốt!
Lúc này, cái bóng đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, từng lớp lớp tàn ảnh dày đặc chồng chất chợt xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân!
Diệp Quân hơi hoảng hốt, hắn không ngờ tốc độ của cái bóng kiếm tu này lại nhanh như vậy!
Hắn vừa định né tránh, nhưng đã quá muộn, một nhát kiếm đã cắm vào giữa lông mày của hắn!
Kiếm xuyên nửa tấc!
Máu tươi chảy ròng!
Ngay lập tức, cả khuôn mặt của Diệp Quân be bét máu.
Nhưng cái bóng đó không tiếp tục tấn công, mà từ từ biến mất!
Tháp thí luyện chỉ tập trung vào việc tu luyện, không giết người!
Thư viện Quan Huyên không biến thái đến mức đó!
Diệp Quân vẫn im lặng tại chỗ.
Tiểu Tháp nói: “Bị đả kích rồi sao?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta hối hận, hối hận lúc đối mặt với hắn chưa tập trung hết hai trăm phần trăm tinh thần”.
Nói xong hắn xoay người đi xuống tầng tám, sau đó lại đi lên tầng chín.
Lúc này, cái bóng đó lại xuất hiện!
Diệp Quân cũng không phí lời, bàn tay khẽ gập lại, một thanh kiếm lập tức chém về phía cái bóng, nhưng nhát kiếm này vẫn chém vào khoảng không như cũ!
Xoẹt!
Không khí bị phá vỡ!
Gần như cùng lúc đó, cái bóng quỷ mị lại xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân đã sớm có phòng bị, lúc cái bóng vừa xuất kiếm hắn đã né người sang bên cạnh!
Tránh trước đã!
Hắn thành công tránh được nhát kiếm này!
Nhưng ngay sau đó, cái bóng chém ngang thanh kiếm, đâm thẳng vào yết hầu của Diệp Quân.
Lại thất bại!
Cái bóng lặng lẽ biến mất!
Diệp Quân đứng yên tại chỗ, trầm mặc chốc lát, nói: “Tháp gia, dường như hắn đã đoán được ý định của ta!”
Tiểu Tháp nói: “Không phải, hắn chỉ đơn thuần là tốc độ nhanh! Ngươi chậm hơn hắn rất nhiều! Nếu như có thể thích ứng với tốc độ của tên đó, thì ta có thể nói ngươi tuyệt đối vô địch trong những người cùng cấp bậc”.
Diệp Quân chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Vô địch trong cùng cấp bậc thì chẳng có ý nghĩa gì nhiều, ta muốn vô địch vượt cấp, ta muốn mãi mãi vô địch”.