Người đàn ông trung niên quát lên giận dữ, ngắt lời Diệp Quân: “Cô cô gì đó của ngươi chỉ là một con kiến mà cũng dám ngông cuồng nói thần như thế…”
Đúng lúc này, một thanh kiếm đột nhiên phóng thẳng từ trên đỉnh đầu người đàn ông trung niên xuống.
Phập!
Người đàn ông trung niên thần hồn đều bị tiêu diệt!
Khi Diệp Quân nhìn thấy thanh kiếm ấy, lòng hắn giật thót.
Mẹ kiếp!
Đây là kiếm Hành Đạo!
Chết tiệt?
Chẳng phải cô cô váy trắng đi chơi trùng sinh rồi ư?
Sao vẫn có thể chơi trò giết người trong một giây từ xa được thế?
Lúc này kiếm Hành Đạo từ từ bay ra.
Nhìn thấy kiếm Hành Đạo, Diệp Quân vội gọi: “Tiểu Đạo…”
Kiếm Hành Đạo hơi rung lên, sau đó bay tới trước mặt Diệp Quân, đương nhiên nó biết Diệp Quân, khi ấy nó đã đi theo hắn một thời gian, đương nhiên sẽ không phớt lờ hắn.
Thấy kiếm Hành Đạo vẫn nhận mình, Diệp Quân vui mừng, đưa tay cầm kiếm Hành Đạo, nó cũng không phản kháng.
Diệp Quân hỏi: “Cô cô đâu?”
Kiếm Hành Đạo rung lên, hóa thành kiếm quang biến mất ở cuối tinh hà.
Diệp Quân lắc đầu mỉm cười.
Cô cô váy trắng thật sự đã đi rồi.
Tất nhiên với thực lực của bà ấy thì có thể ở khắp mọi nơi.
Như nghĩ tới điều gì, khóe miệng Diệp Quân hơi nhếch lên, nụ cười này thực sự hơi xấu xa.
Diệp Quân gạt mọi suy nghĩ, quay người nhìn về phía xa, Tiểu Tịnh cô cô cũng đã đánh được ra bản thể của ba thần tướng.
Diệp Quân hóa thành kiếm quang phóng tới giết một thần tướng trong số đó.
Thần tướng ấy như cảm giác được điều gì, quay người lại, mà Diệp Quân đã phóng kiếm tới trước mặt hắn.
Sắc mặt thần tướng thay đổi, ông ta hét lên giận dữ, tung quyền về phía kiếm của Diệp Quân.
Nhưng sau khi quyền mang xuất hiện, bản thể của ông ta lại mau chóng lui về phía sau.
Bởi vì vừa nãy ông ta đã tận mắt nhìn thấy đồng bạn của mình chết, chính vì lấy cứng đối cứng với Diệp Quân, nên bị kiếm của Diệp Quân chém chết.
Kiếm này có môn đạo, không thể cứng rắn được!
Sau khi Diệp Quân phá vỡ quyền mang đó thì ngẩng đầu nhìn thần tướng đã lui xa kia.
Thần tướng đó dừng lại xong thì nói: “Rút!”
Nói rồi ông ta và hai thần tướng bên cạnh hóa thành ba thần quang biến mất ở cuối tinh hà.
Nhưng vũ trụ tinh hà ở đây bắt đầu trở nên mờ ảo, không lâu sau Diệp Quân và Tiểu Tịnh đã xuất hiện trong thời không Tuế Nguyệt ban đầu.
Thấy ba thần tướng chạy trốn, nét mặt Diệp Quân trầm xuống.
Thật tiếc!