Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng chính vì thế mà Chu Phu mới tìm Tiêu Qua, mong muốn có thể thay đổi tình thế này, vì nếu lại đứng cuối, thư viện Quan Huyên ở Nam Châu sẽ không còn được thư viện thượng giới hỗ trợ nữa. Mà nếu không thể có được tài nguyên giáo dục, thư viện Quan Huyên ở Nam Châu gần như không còn nữa.

Tài nguyên giáo dục là gì?

Là công pháp, linh mạch, võ kỹ, thần thông và linh tinh.

Bình thường mỗi năm Nam Châu đều có thể nhận được vài tài nguyên từ thượng giới, thế nhưng bắt đầu từ một trăm năm trước, thư viện đã không còn được thư viện thượng giới hỗ trợ nữa.

Tại sao ư?

Vì lần nào cuộc tỷ võ thư viện Nam Châu đều đứng cuối, thư viện thượng giới sẽ không xem trọng các học viên xếp cuối, như thế người ta sẽ không hỗ trợ những lợi ích này.



Nói đơn giản hơn là lấy các học viên ưu tú để trao đổi tài nguyên với thư viện thượng giới.

Đây chính là nỗi xót xa của thư viện hạ giới.

Nhưng không có công pháp, nếu không làm thế, một khi thư viện hạ giới không có những tài nguyên giáo dục này thì có khả năng sẽ phải đóng cửa.

Thư viện Quan Huyên ở Nam Châu có thể kiên trì lâu đến thế đã là chuyện hiếm thấy rồi.

Nghe Tống Từ nói thế, Tiêu Các gật đầu: “Ba người họ đều rất mạnh”.

Tống Từ nhìn Tiêu Các, Tiêu Các bình tĩnh nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không ngu ngốc đến mức bây giờ còn có ý nghĩ xấu với Diệp Quân”.

Nói rồi ông ta xoay người rời đi.

Tống Từ im lặng một hồi rồi cũng xoay người đi.



Chiếc thuyền mây bay trong tầng mây.

Diệp Quân đứng ở mũi thuyền, hắn nhìn xuống dưới, thư viện Quan Huyên càng lúc càng nhỏ bé, cuối cùng cả Nam Châu càng lúc càng bé lại.

Lúc này hắn lại hơi nhớ gia tộc họ Diệp.

Gia tộc họ Diệp là nơi hắn sinh sống mười bảy năm.

Gia tộc đứng đầu hàng vạn thế giới.

Diệp Quân khẽ nhắm mắt lại, đây là chuyện hắn từng hứa với tộc trưởng, mà những chuyện hắn từng hứa thì hắn phải làm được.

Ngoài ra còn phải tìm linh mạch cực phẩm về cho Tháp gia để chữa trị.

Phải cố gắng thôi!

Lúc này một làn gió mang theo hương thơm bay đến.

Diệp Quân quay đầu lại nhìn, thì là Nạp Lan Ca.

Hôm nay Nạp Lan Ca mặc bộ váy dài màu trắng, tinh khiết không chút bụi bẩn.

Nạp Lan Ca cười nói: “Huynh đang nghĩ gì thế?”

Diệp Quân cười nói: “Hơi nhớ gia tộc họ Diệp”.

Nạp Lan Ca khẽ nói: “Chúng ta vẫn sẽ quay về”.

Diệp Quân gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK