Chẳng mấy chốc, cả hai người chiến đấu điên cuồng, sức mạnh hai người bộc phát ra làm đất trời rung chuyển không ngừng.
Cứ như vậy, hai người chiến đấu gần một canh giờ, cuối cùng bị một đòn quyền mang bùng nổ tách ra, cả biển máu bị rung chuyển, bắn lên cao gần ngàn trượng, cùng lúc đó hai người lại xuất hiện ở giữa sân.
Diệp Quân đứng cầm kiếm, quanh người tỏa ra kiếm ý mạnh mẽ và sức mạnh huyết mạch.
Phía đối diện, Triệu Lão đang hết sức chăm chú nhìn theo hắn, sau lưng Triệu Lão, bức tượng thần cũng tỏa ra khí tức mạnh mẽ khủng bố giống vậy, khí tức đó từng đợt từng đợt chấn động bốn phía, cực kỳ đáng sợ.
Vẻ mặt Triệu Lão cực kỳ u ám, ông ta không ngờ, sức mạnh huyết mạch của thanh niên trước mắt lại khủng khiếp tới vậy, có thể chống lại sức mạnh của tượng thần.
Quá yêu nghiệt!
Giờ này phút này, trong lòng Triệu Lão hơi hối hận, vì ông ta hiểu rõ, người trẻ lại có chiến lực khủng khiếp thế này, tuyệt đối không phải người bình thường, chắc chắn sau lưng có một thế lực cực kỳ khủng bố. Dù vậy, giờ ông ta đã không còn đường lui, đã là kẻ địch thì chỉ có thể dùng toàn lực, nhổ cỏ tận gốc.
Nghĩ tới đây, Triệu Lão trút bỏ những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, ông ta lại nhìn Diệp Quân, không nhiều lời, ý niệm khẽ động, bức tượng thần sau lưng ông ta đột nhiên gầm lên giận dữ, ngay sau đó đấm mạnh về phía Diệp Quân.
Ầm!
Cú đấm này vừa tung ra, trời đất run sợ, khí tức vỡ tung tức khắc tạo ra âm thanh đáng sợ, như sét đánh giữa sân.
Ở phía xa, Diệp Quân thấy cú đấm lao tới, mặt không cảm xúc, nâng tay đâm một nhát kiếm.
Tuế Nguyệt chồng chéo!
Đối đầu trực diện!
Ầm ầm!
Hai luồng sức mạnh của hai người va vào nhau tạo ra một luồng sóng xung kích có sức mạnh đáng sợ, bùng nổ giữa sân, sau đó chấn động ra xung quanh với tốc độ khủng khiếp.
Nếu không phải nơi này có phong ấn của vô số cường giả để lại thì e rằng cả Đạo Thị đã biến thành tro tàn.
Thấy Diệp Quân lại đỡ đòn tấn công của mình, đột nhiên Triệu Lão mở lòng bàn tay, một giọt máu từ lòng bàn tay ông ta bay ra, lao thẳng vào giữa lông mày bức tượng thần.
Ầm!
Trong nháy mắt, khí tức của bức tượng thần điên cuồng tăng lên, khí tức mạnh mẽ như làn sóng liên tục chấn động bốn phía, khiến trời đất phải khiếp sợ.
Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói nghiêm nghị của Thần Dã: “Cẩn thận, đây là huyết tế, thuật pháp này là một thuật thần thông cổ xưa, dùng máu huyết tế để tăng sức mạnh của tượng thần…thuật pháp này tuy có thể tăng cường đáng kể sức mạnh của tượng thần, nhưng phản phệ cũng rất nghiêm trọng, ông ta muốn liều mạng với ngươi đấy”.
Diệp Quân từ từ nhắm mắt, không đáp lại lời của Thần Dã, vì thần trí của hắn đã dần dần rơi vào phong ma.
Sau khi huyết mạch phong ma hấp thu tà khí và sát khí, hắn đã đạt tới cấp độ khác, mà bây giờ hắn vẫn còn chiến đấu, vì vậy huyết mạch phong ma càng lúc càng mạnh, tuy chưa hoàn toàn vào trạng thái phong ma, nhưng cũng không kém hơn là bao.
Trong bóng tối, đám người Kỳ Mạc thấy hai người chiến đấu tới mức này, vẻ mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng, đương nhiên, ông ta nghiêm trọng như vậy còn có lý do khác, đó là tới tận bây giờ, người phía sau Diệp Quân vẫn chưa xuất hiện.