Chẳng mấy chốc Diệp Quân đi theo Mộc Lão đến trước một đại điện, Mộc Lão cung kính hành lễ với đại điện, sau đó đi ra ngoài.
Diệp Quân đi vào đại điện, cả đại điện đều trống không, phía trên chính giữa có một chiếc ghế rồng màu vàng, một người đàn ông trung niên ngồi trên đó. Người đàn ông trung niên này mặc một bộ long bào, tóc dài qua vai, cả người toát ra uy lực không giận mà uy cực mạnh.
Còn một người nữa cũng có mặt trong đại điện, chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
Hắn và chủ nhân bút Đại Đạo chia thành hai đường.
Như ông ta nói, thật ra vị hoàng đế này mới là mục tiêu thật của họ.
Còn hai người tranh cử kia chỉ là đối tượng dự phòng của họ thôi.
Nhìn thấy Diệp Quân, chủ nhân bút Đại Đạo mỉm cười: “Vị này là hoàng đế Dạ Quân, cậu gọi tiền bối là được”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nhìn Dạ Quân: “Tiền bối”.
Dạ Quân nhìn Diệp Quân, im lặng một lúc lâu, ông bỗng cười nói: “Không hổ danh là người được Chân Thần chọn, không chỉ là một tài năng đẹp trai, mà e là thực lực cũng là sự tồn tại vô địch trong thế hệ trẻ”.
Diệp Quân mỉm cười: “Tiếc là đối thủ của ta đều là đám già lớn tuổi”.
Dạ Quân cười nói: “Thiên tài thật sự, đối thủ của người đó bao giờ cũng mạnh hơn người đó”.
Diệp Quân không nói gì, ông hoàng đế này không đặt mình vào vị trí của người khác mà hùng hồn bàn ra tán vào.
Dạ Quân đột nhiên nói: “Ta và chủ nhân bút Đại Đạo nói chuyện rất lâu, muốn đế quốc Vĩnh Dạ giúp đỡ Chân vũ trụ cũng được nhưng ta có một điều kiện, cũng chỉ có một điều kiện này thôi”.
Diệp Quân hỏi: “Điều gì?”
Dạ Quân nhìn Diệp Quân: “Liên hôn”.
Diệp Quân im lặng không nói.
Liên hôn ư???
Diệp Quân phải mất một hồi trong im lặng mới quay sang nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, thấy ông ta xòe tay nói: “Ta không hề đồng ý điều kiện này. Ban nãy ông ta cũng không nói sẽ hợp tác mà muốn xem cậu thế nào trước, xem ra ông ta nhìn trúng cậu rồi. Muốn trách chỉ có thể trách cậu ưu tú quá thôi”.
Diệp Quân đen cả mặt, thầm nhủ có quỷ mới tin ông! . Đam Mỹ Hay
Chủ nhân bút Đại Đạo biết không lừa được hắn thì cười xòa cho qua.
Thấy Diệp Quân toan mở miệng, Dạ Quân lên tiếng trước: “Ta biết Diệp công tử không thích liên hôn, nhưng ta bắt buộc phải có một lý do để giúp đỡ Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên. Nếu không, chúng ta sẽ vấp phải rất nhiều phản đối, thậm chí là náo loạn trong nước nếu không bị Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả tấn công nhưng vẫn xuất binh tương trợ các vị. Nhưng nếu hai bên liên hôn, và bên cậu có thể mang lại lợi ích cho chúng ta, thì đây là một câu chuyện khác”.
Diệp Quân im lặng.
Dạ Quân nhìn hắn: “Cậu cứ suy nghĩ đi, nhưng thời gian không còn nhiều, hãy nhanh chóng đưa ra quyết định”.
Diệp Quân nhìn Chủ nhân bút Đại Đạo, nghe ông ta nói: “Ngươi quyết định đi”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: “Ta sẽ thành thân với ai?”
Dạ Quân: “Con gái ta”.