Nói đoạn, bà ta lại nhìn Diệp Quân: “Ngươi nói, ngươi là người của Thiên Mệnh?”
Diệp Quân đường hoàng gật đầu.
Bà lão hỏi: “Nếu hiện giờ ta giết ngươi thì liệu người đó có thể làm gì ta chăng?”
Diệp Quân do dự một chốc mới nói: “Bà không nên làm vậy đâu…”
Bà lão cười nhạo: “Thiên Mệnh… Thú vị đây, thế gian lại còn có người dám tự xưng là Thiên Mệnh, thật đúng là ếch ngồi đáy giếng, vô tri thì không biết sợ, thật buồn cười…”
Ầm!
Đúng lúc này, trước mặt bà lão chợt xuất hiện một khuôn mặt mờ ảo.
Đó chính là người phụ nữ váy trắng!
Người phụ nữ váy trắng nhìn chằm chằm bà lão kia, đáy mắt không một chút cảm xúc: “Ngươi là thứ gì? Hả?”
Tức điên rồi!
Diệp Quân: “…”
Cô cô váy trắng!
Thấy rõ bóng dáng nọ, Diệp Quân vừa mừng vừa sợ, hắn thật không ngờ cô cô váy trắng lại xuất hiện ở nơi này.
Đương nhiên, thực lòng thì hắn cũng không quá bất ngờ.
Bởi vì ngay khi vị thần linh vũ trụ này khoác lác quá đà, khinh thường Thiên Mệnh, hắn cũng đã lờ mờ đoán được kết cục.
Hạ thấp ai cũng không vấn đề gì, nhưng tuyệt đối không thể hạ thấp cô cô váy trắng của hắn.
Thấy gương mặt người phụ nữ váy trắng đột ngột xuất hiện trước người, vị thần linh vũ trụ kia biến sắc, bà ta không ngờ người phụ nữ này lại bất ngờ hiện ra ở đây. Bà lão vô thức tấn công chiếc bóng mờ ảo kia, nhưng ngay lúc này, từ trên cao bỗng có một thanh kiếm lao xuống.
Vèo!
Thần linh vũ trụ còn chưa kịp định thần, thanh kiếm kia đã xuyên vào đỉnh đầu bà ta.
Ầm!
Thần linh vũ trụ bị ghim chặt tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Bà ta trợn tròn hai mắt, kinh sợ tột cùng, đáy mắt tràn đầy hoảng loạn, giọng run rẩy: “Ngươi…”
Người phụ nữ váy trắng thản nhiên nhìn thần linh vũ trụ, ánh mắt dửng dưng như thể nhìn một con sâu cái kiến, bà ấy chỉ vào Diệp Quân: “Nó là người của ta, ngươi thấy có vấn đề gì không?”
Nghe vậy, Diệp Quân chợt cảm động vô cùng.
Vị thần linh vũ trụ kia đã chết sững, đầu óc trống rỗng.
Bà ta bị người ta hạ gục trong tích tắc!
Đã đến lúc này rồi, bà ta vẫn không thể tin nổi, bà ta chính là một trong chín vị thần viễn cổ, cả đời chỉ mới thua Chân Thần cùng chủ nhân bút Đại Đạo mà thôi, nhưng vừa rồi, bà ta thậm chí còn không đỡ nổi một kiếm.
Quan trọng hơn cả là, người phụ nữ váy trắng trước mặt chỉ là một hư ảnh chứ không phải bản thể.
Một hư ảnh đã có năng lực hạ gục bà ta trong giây lát!
Vị thần linh vũ trụ này đã hoàn toàn ngây dại.