Diệp Quân bước đến trước mặt quan tài máu, hắn vừa định mở ra thì Nhất Niệm cản lại.
Diệp Quân nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm khẽ lắc đầu.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nguy hiểm à?”
Nhất Niệm lắc đầu.
Diệp Quân khó hiểu.
Nhất Niệm chớp mắt không nói gì.
Diệp Quân nói: “Rất nguy hiểm với ta nhưng không nguy hiểm với cô, đúng không?”
Nhất Niệm cong môi cười, không nói gì.
Cả người Diệp Quân tê dại.
Giả vờ là đòn chí mạng nhất.
Ngay lúc này quan tài máu đó bỗng rung lên, Diệp Quân quay đầu sang nhìn quan tài máu, vẻ mặt đề phòng.
Không lâu sau, nắp quan tài chậm rãi mở tung, một bàn tay máu giơ ra.
Diệp Quân híp mắt lại.
Lúc này Nhất Niệm ở một bên bỗng ho một tiếng.
Bàn tay máu đó lập tức dừng lại, sau đó bàn tay máu lại rụt vào trong, đồng thời còn đóng nắp quan tài lại.
Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm nở nụ cười, cực kỳ ngây thơ vô tội.
Diệp Quân cạn lời, hắn sải bước đi đến cạnh quan tài máu, sau đó nói: “Ra đây nói chuyện đi”.
Không ai đáp lời.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó muốn đẩy nắp quan tài, nhưng vừa đẩy ra một bàn tay máu lại thò ra ngoài, sau đó giữ chặt nắp quan tài không cho Diệp Quân đẩy.
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm: “Hình như nó rất sợ cô”.
Nhất Niệm liếm kẹo hồ lô, hơi cúi đầu không nói gì.
Diệp Quân vẫn còn muốn nói gì nữa, Tiểu Tháp đã nói: “Cô ta chỉ muốn tốt cho ngươi, thứ đó mà ra ngoài chắc chắn không phải là thứ mà hiện giờ ngươi có thể đấu lại”.
Diệp Quân nhìn quan tài máu đó, im lặng không nói.
Lúc nhìn thấy bàn tay máu, quả thật hắn cảm nhận được cảm giác nguy hiểm.
Diệp Quân thầm thở dài, mặc dù thực lực của mình đã được nâng cao hơn rất nhiều nhưng trong vũ trụ mênh mông vẫn còn quá nhiều thứ vượt khỏi tầm tay hắn.
Con đường Đại Đạo này vẫn còn rất dài.
Diệp Quân mỉm cười, ngưng suy nghĩ miên man, nếu đã không đủ mạnh thì cố gắng trở nên mạnh hơn, nghĩ những thứ này chỉ thêm phiền não.
Diệp Quân nhìn quan tài máu, sau đó quay đầu nhìn Nhất Niệm, cười nói: “Đi thôi, đi mở mang kiến thức ở nền văn minh Tu La”.
Nhất Niệm mỉm cười: “Ừ”.
Diệp Quân bật cười, sau đó dẫn Nhất Niệm rời khỏi Tiểu Tháp.