Người phụ nữ áo đỏ lại chém một nhát đao nữa!
Ầm!
Phật quang đỏ rực lại vỡ tan.
Mà người phụ nữ áo đỏ lại chậm rãi đi về phía Phật ấn Phạn Thiên, mỗi bước đi nàng ta đều vung đao, mà mỗi khi đao hạ xuống đều sẽ có một luồng Phật quang rực lửa bị chém thành mảnh vụn.
Bình tĩnh thờ ơ!
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt nhóm Đạo Quân đều trở nên vô cùng nặng nề.
Lúc này họ mới biết mình đã đánh giá thấp thực lực của người phụ nữ áo đỏ này.
Đánh giá quá thấp!
Cô ta thật sự đang chơi trò mèo vờn chuột!
Chu Phạn dần siết chặt tay phải, cô ta nhìn chằm chằm người phụ nữ áo đỏ phía xa, không biết đang nghĩ gì.
Sắc mặt Từ Thiên vô cùng khó coi, ông ta cũng không ngờ thực lực của người phụ nữ áo đỏ này lại đáng sợ như vậy, đến Phật ấn Phạn Thiên cũng không làm gì được cô ta.
Đúng là yêu nghiệt!
Người phụ nữ áo đỏ nhìn Từ Thiên chằm chằm, nhổ bã mía ra rồi nói: “Lão đầu trọc, còn chiêu nào nữa không?”
Từ Thiên chắp hai tay lại, hét lên: “Mời các vị sư tổ!”
Bùm!
Phật ấn Phạn Thiên trong tay ông ta chấn động kịch liệt, trong nháy mắt, mười hai hư ảnh màu vàng bay ra từ trong Phật ấn, mỗi hư ảnh màu vàng đều chắp tay, đồng thanh niệm kinh văn cổ thần bí.
Bùm bùm bùm…
Xung quanh, vô số phù văn Phật gia thần bí chợt hình thành, sau đó từng luồng kim quang bay ra từ phù văn, phóng thẳng về phía người phụ nữ áo đỏ.
Xa xa, vẻ mặt người phụ nữ áo đỏ bình tĩnh như nước, cô ta phất tay chém ra một đao.
Đơn giả và trực tiếp.
Bùm!
Đao quang màu máu chém ra như thác nước, chặn lại toàn bộ Phật quang.
Mà lúc này, một hư ảnh màu vàng trong số đó chợt tiến lên một bước, sau đó chỉ ra.
Bùm!
Trên đỉnh đầu người phụ nữ áo đỏ, một ngón tay khổng lồ màu vàng chợt giáng thẳng từ trên trời xuống.
Người phụ nữ áo đỏ giơ tay vung đao.
Phập!
Ngón tay khổng lồ chợt vỡ tan, biến thành Phật quang nổ khắp bầu trời.
Mà lúc này, hư ảnh màu vàng ấy chợt tiến lên một bước, dưới chân ông ta nở ra một đóa hoa sen vàng, sau đó ông ta chắp tay hơi cúi người: “Phật tổ cúi đầu!”