Đạo hòa thượng không hỏi thêm gì nữa!
Ông ấy biết mỗi người có việc riêng của mình!
Lúc này, Nam Lăng Nhất Nhất đột nhiên nói: “Diệp sư đệ, đệ là kiếm tu, vậy thì đệ biết ngự kiếm phải không?”
Diệp Quân gật đầu: “Biết! Nhưng mà không thể ngự kiếm quá lâu, huyền khí không chống đỡ được quá lâu!”
Nam Lăng Nhất Nhất cười nói: “Vậy rất tốt, sau này chúng ta đi Ung Thành có thể ngự kiếm để đi rồi!”
Diệp Quân nhìn về phía Nam Lăng Nhất Nhất: “Ung Thành?”
Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu: “Đạo Giới của chúng ta rất hoang vu, tòa thành cách chúng ta gần nhất chính là Ung Thành, mà Ung Thành cũng ở xa cả vạn dặm. Nơi này không có trận pháp dịch chuyển, mỗi lần ta đi đều phải ngự không bay rất lâu, thực sự rất mệt!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Nếu như lần sau sư tỷ phải đi thì ta có thể dẫn tỷ đi!”
Nam Lăng Nhất Nhất cười nói: “Được!”
Sau bữa cơm.
Diệp Quân đi ra bên ngoài điện, hắn ngồi trước bậc đá, sau đó lấy kiếm Hành Đạo ra rồi khẽ xoa kiếm Hành Đạo, hắn có thể cảm nhận được linh hồn của Tiểu Ca.
Tiểu Ca!
Đế tộc Bất Tử!
Diệp Quân từ từ nhắm hai mắt lại!
Bây giờ tới đế tộc Bất Tử đòi kiếm căn bản không có khả năng.
Phải tìm một cơ hội thích hợp mới được!
Nhìn kiếm Hành Đạo trong tay, trái tim hắn lúc này đau như dao cắt.
Vốn dĩ người nên chết phải là Diệp Quân hắn!
Diệp Quân từ từ nhắm hai mắt lại, hai tay hắn siết chặt, nhỏ giọng nói: “Tháp gia, ta muốn tiêu diệt cả tộc Chân Long!”
Tiểu Tháp trầm mặc.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhỏ giọng nói: “Ta biết, chuyện không làm được thì đừng nói…”
Vừa nói, ánh mắt hắn cũng dần trở nên lạnh lùng.
Lúc này, Nam Lăng Nhất Nhất đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ấy cười nói: “Không làm phiền đệ chứ?”
Diệp Quân thu lại kiếm Hành Đạo, lắc đầu.
Nam Lăng Nhất Nhất ngồi xuống vị trí bên cạnh cách Diệp Quân không xa, cười nói: “Bây giờ cuối cùng thì Đạo Môn cũng có thêm một người, cảm giác này thật tốt!”
Diệp Quân thấy hơi hiếu kỳ: “Bao nhiêu năm qua Đạo Môn vẫn chỉ có sư tỷ và sư phụ thôi sao?”
Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu: “Đúng thế!”
Diệp Quân nhìn về phía Nam Lăng Nhất Nhất: “Người thân của sư tỷ đâu?”
Nam Lăng Nhất Nhất trầm mặc.