Mạc Nhã bình tĩnh nói: “Chúng ta cũng đâu có quy định không được hấp thu linh khí!”
Cô gái hơi giận nói: “Thế nhưng hắn cũng không thể chiếm lợi từ Tiên Bảo Các chúng ta như vậy được!”
Mạc Nhã cười nói: “Muội không cảm thấy hắn rất lợi hại à? Mới cảnh giới Ngự Không mà đã có thể vào được trọng lực thời không cấp mười ba rồi!”
Nghe vậy, cô gái thanh tú suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Đúng là lợi hại thật đấy!”
Mạc Nhã đặt quyển sổ bảo mật trong tay mình xuống, khẽ nói: “Hắn chính là người đã giành được hạng nhất trong cuộc tỷ võ ở hạ giới – Diệp Quân!”
Cô gái thanh tú kinh ngạc: “Hắn chính là Diệp Quân kia đấy à? Người đã giết được một con rồng của tộc Chân Long sao?”
Mạc Nhã gật đầu, vẻ mặt hơi nghiêm trọng.
Cô gái thanh tú khẽ nói: “Nghe nói hắn không những giết được một con rồng của tộc Chân Long, mà còn giết cả tuyệt thế thiên tài của nhà họ An – An Mục… Nhưng sao hắn lại nghèo đến thế?”
Mạc Nhã khẽ cười nói: “Vì hắn đã từ chối lời mời của thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu!”
Cô gái thanh tú lắc đầu: “Làm việc không lý trí!”
Mạc Nhã cười nói: “Ta lại thấy hắn rất có khí phách, có cá tính!”
Cô gái thanh tú trầm giọng nói: “Theo muội được biết, sau khi hắn tới Trung Thổ Thần Châu, đã đến gia tộc họ Lý, tộc Thần Qua, và cả Thần tộc, nhưng cuối cùng đều bị từ chối! Tuy hắn đã gia nhập vào Đạo Môn, nhưng tình hình bây giờ của Đạo Môn…”
Nói rồi, cô ta lắc nhẹ đầu.
Ai cũng rõ tình hình của Đạo Môn!
Là một thế lực đã sắp diệt môn rồi!
Mạc Nhã mỉm cười: “Ta lại thấy Đạo Môn rất quyết đoán. Đạo hoà thượng tiền bối đang cược, một ván cược tất tay, nếu cược thắng thì nói không chừng Đạo Môn sẽ có ngày quật khởi. Nếu không thắng được… dù sao bọn họ cũng đã thảm đến vậy rồi! Có thảm hơn nữa cũng có sao đâu?”
Cô gái thanh tú nhẹ giọng nói: “Nói cũng đúng!”
Lúc này Mạc Nhã bỗng nói: “Hắn đến trọng lực thời không cấp mười bốn rồi!”
Cấp mười bốn!
Sắc mặt hai cô gái đều trở nên nghiêm trọng hẳn!
Phải biết rằng, dù có là vài cường giả cảnh giới Diệt Không cũng không dám bước vào trọng lực thời không cấp mười bốn!
Mà Diệp Quân này chỉ mới đến cảnh giới Ngự Không!
Điều này đi trái lẽ trời!
Trong phòng trọng lực thời không cấp mười bốn, Diệp Quân không ngừng ngự kiếm.
Giống với trước đây, ban đầu rất khó nhọc, nhưng chỉ là lúc mới đầu thôi, chẳng mấy chốc sau hắn đã bắt đầu dần dần thích ứng được thời không trong đó rồi.
Thời gian này, hắn không chỉ đơn thuần ngự kiếm và thích ứng thời không thôi đâu.
Hắn còn đang nghiên cứu về thời không nữa đấy!
Hắn phát hiện, thời không này có quy luật, chỉ cần làm quen được với quy luật này, thì chỉ cần bỏ ra một nửa công sức sẽ nhận lại được gấp đôi thành quả. Giống như bơi lội vậy, nếu ngươi bơi thuận theo dòng nước chảy thì đương nhiên sẽ bơi rất nhanh, nhưng nếu người bơi ngược dòng, chắc chắn sẽ khó hơn gấp mấy lần!