Còn thực lực của vị hoàng đế khai quốc Đại Chu thì không cần phải nói, hắn đã tận mắt nhìn thấy, chỉ là một tia thần hồn thôi mà suýt chút nữa đánh chết Ác Bà.
Hai người này ai mạnh ai yếu?
Khó nói lắm.
Sậu Nguyên nói tiếp: “Cậu Diệp, còn một chuyện nữa”.
Diệp Quân nhìn Sậu Nguyên, Sậu Nguyên trầm giọng nói: “Ta điều tra được sau khi Phạn cô nương về Đại Chu thì tình hình không ổn lắm”.
Diệp Quân nhíu mày: “Là sao?”
Sậu Nguyên nói lại chuyện Chu Phạn bị trừng phạt sau khi về đến Đại Chu.
Nghe xong Diệp Quân sầm mặt, một lúc sau mới hỏi: “Tứ hoàng tử và Phạn cô nương là kẻ thù ư?”
Sậu Nguyên gật đầu: “Từ trước đến nay mẫu tộc của hai người họ là kẻ địch, cho nên giữa gã và Phạn cô nương cũng là kiểu ta sống ngươi chết, lần này Tứ hoàng tử phái người đến tìm cậu, mục đích chắc là muốn thăm dò thực hư của cậu, dù sao Phạn cô nương cũng dùng đến bảo vệ của tiên tổ quý giá nhất của mình vì cậu Diệp”.
Diệp Quân im lặng một hồi rồi nói: “Bây giờ vấn đề an toàn của cô ta thế nào?”
Sậu Nguyên do dự một lúc rồi nói: “Ta không dám chắc Tứ hoàng tử đó có mạo hiểm để giết người hay không, nhưng có thể chắc chắn là bây giờ Chu cô nương đang ở trong tình trạng vô cùng không tốt, vì cô ta không chỉ phải đối mặt với Tứ hoàng tử và Nhị hoàng tử, mà còn phải đối mặt với gia tộc của mình. Theo ta được biết, một vài gia tộc vốn dĩ ủng hộ cô ta đã bắt đầu quay lưng lại ủng hộ Nhị hoàng tử và Tứ hoàng tử…”
Diệp Quân khẽ nói: “Xem ra ta phải đến Đại Chu một chuyến”.
Sậu Nguyên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, vẫn nên cẩn thận Ác Đạo Minh đó, chúng cũng đang tìm cậu ở khắp nơi”.
Ác Đạo Minh!
Diệp Quân gật đầu, xem ra Ác Đạo Minh này muốn ra tay với Chân tỷ thật rồi.
Thời gian!
Bây giờ mình vẫn cần chút thời gian.
Mặc dù thực lực hiện giờ của hắn đã cao hơn rất nhiều, cộng thêm có mấy người Sậu Nguyên đi theo, nhưng hắn biết rõ vẫn còn kém xa Ác Đạo Minh lắm.
Diệp Quân không nghĩ nữa, nhìn Sậu Nguyên trước mặt, sau đó nói: “Ông dẫn đường, chúng ta đến Đại Chu trước”.
Sậu Nguyên gật đầu: “Được”.
Nói rồi ông ta bay lên trời, sau đó biến mất ở tận cuối tinh hà như tia sét.
Diệp Quân cũng ngự kiếm đi theo, sau đó biến mất ở tận cuối tinh hà. . Đam Mỹ Trọng Sinh
Sau khi Diệp Quân và Sậu Nguyên biến mất không lâu, một hư ảnh bỗng xuất hiện, hư ảnh ngẩng đầu nhìn phía cuối tinh hà, sau đó xoay người biến mất khỏi đó.
Trên đường đi, Diệp Quân bỗng hỏi: “Sậu Nguyên tiền bối, sao ông biết được tung tích của Đại Chu đó?”
Hắn biết nền văn minh vũ trụ bình thường đều rất thận trọng với vị trí vũ trụ nền văn minh của mình.
Sậu Nguyên nói: “Cậu Diệp xưng hô như vậy, ta không dám nhận, cậu gọi ta là Lão Nguyên được rồi”.
Thấy phản ứng của Sậu Nguyên như thế, Diệp Quân khẽ cười, cũng nghe theo ông ta: “Được”.