Bỗng có tiếng bước chân vang lên từ sau lưng.
Nam Lăng Nhất Nhất quay lại, khi thấy đó là ai thì ngẩn ra.
Nạp Lan Ca!
Cô ấy do dự một hồi trước khi mở miệng: “Nạp Lan cô nương”.
Nạp Lan Ca đi đến cười đáp: “Chúc mừng Nhất Nhất cô nương”.
Nam Lăng Nhất Nhất cong môi: “Cảm ơn cô”.
Nạp Lan Ca lấy một chiếc nhẫn không gian đưa sang: “Cho cô”.
Nam Lăng Nhất Nhất thắc mắc: “Đây là gì?”
Nạp Lan Ca cười: “Cô nhìn thử xem”.
Nam Lăng Nhất Nhất vươn tay, chỉ thấy một cây pháp trượng mới xuất hiện. Nó dài sáu thước, toàn thân màu đen nhánh, phần đuôi hơi cong lên, trên đầu gậy treo một ngọn đèn pha lê lấp lánh.
Cô ấy không khỏi kinh ngạc: “Nạp Lan cô nương, đây là..”.
Nạp Lan Ca cười: “Cô thử thúc giục nó xem”.
Nam Lăng Nhất Nhất do dự một hồi rồi làm theo.
Uỳnh!
Hai tia chớp phun ra từ miệng cặp lôi long trên đèn, phủ khắp pháp trượng, biến nó thành lôi trượng.
Ánh chớp lập lòe, tỏa ra uy thế ngút trời!
Nam Lăng Nhất Nhất xúc động vô cùng.
Nạp Lan Ca cười nói: “Thần trượng Lôi Long, cấp Thần Đế, pháp trượng cao cấp nhất vũ trụ Quan Huyên hiện nay”.
Nam Lăng Nhất Nhất nhìn cô: “Nạp Lan cô nương, thứ này quá quý giá!”
Nạp Lan Ca lại lắc dầu: “Không hề”.
Cô chỉ vào nhẫn: “Trong này còn một bộ thần giáp Quan Huyên, cô cứ giữ lại dùng”.
Nam Lăng Nhất Nhất: “Nạp Lan cô nương, mấy thứ này…”
Nạp Lan Ca chỉ mỉm cười rồi xoay người rời đi.
Để lại Nam Lăng Nhất Nhất đứng tại chỗ, im lặng nhìn pháp trượng và nhẫn không gian trong tay.
…
Ở nơi xa, một người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Nạp Lan Ca – Lý Bán Tri.
Bà ấy thì thầm: “Con không muốn họ gặp bất trắc sao Tiểu Ca?”
Nạp Lan Ca gật đầu: “Con có thể chiến đấu cùng Tiểu Quân lần này không?”
Lý Bán Tri lắc đầu: “Không thể”.
Thân phận của cô quá đặc thù, không thể ra mặt chiến đấu.
Thắng thì không sao, nhưng nếu thua sẽ ảnh hưởng nặng nề đến sĩ khí.
Thậm chí có thể hủy diệt.
Nạp Lan Ca cười: “Nếu họ gặp phải chuyện gì, Tiểu Quân sẽ rất đau lòng”.