Lần này bọn họ tới đây là để ngăn cản Diệp Quân tới Kiếm Tông!
Một khi Diệp Quân tới Kiếm Tông thì bọn họ sẽ khó xử! Vì Kiếm Tông này gai góc lắm! Dù là Tiên Bảo Các cũng không muốn chọc vào!
Mà lúc này, nhờ có động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư hộ tống, Diệp Quân đã đợi được Kiếm Tông đã tới.
Bây giờ thì hơi phiền phức rồi đây!
Tào Bạch ngó lơ cường giả Tiên Bảo Các, y bước tới trước mặt Diệp Quân, ôm quyền chào: “Diệp huynh!”
Diệp Quân ôm quyền chào: “Tào huynh, làm phiền các huynh quá!”
Tào Bạch lắc đầu: “Không có gì phiền phức cả! Diệp huynh, bọn ta muốn mời huynh gia nhập Kiếm Tông!”
Nghe vậy, tất cả mọi người ở đó đều sững sờ!
Mời Diệp Quân gia nhập Kiếm Tông?
Tiêu Đạo Nhân kia nghe Tào Bạch nói vậy thì mặt biến sắc, lão nhìn Tào Bạch: “Tào công tử, bây giờ Diệp Quân đang nằm trong danh sách truy nã của thư viện Quan Huyên!”
Tào Bạch nhìn Tiêu Đạo Nhân: “Hôm đó Kiếm Chủ Nhân Gian đã lật lại vụ án cho Diệp Quân rồi, lẽ nào ông không biết chuyện này?”
Vẻ mặt Tiêu Đạo Nhân vô cảm: “Kiếm Chủ Nhân Gian chỉ trừng trị nhà họ An thôi, không hề lật lại án cho Diệp Quân!”
Tào Bạch nheo mắt: “Bây giờ ông đang chơi chữ với ta đấy à?”
Tiêu Đạo Nhân: “Tào công tử, dù nói thế nào thì bây giờ Diệp Quân vẫn đang nằm trong danh sách truy nã của thư viện, mà Kiếm Tông lại nằm trong phạm vi quản lý của thư viện, các cậu mà thu nhận Diệp Quân là đang tát thẳng vào mặt thư viện đấy, cậu thấy làm vậy có ổn không?”
Tào Bạch vô cảm: “Theo ta được biết thì thư viện đã bắt đầu trình tự gỡ bỏ lệnh truy nã đối với Diệp Quân rồi!”
Tiêu Đạo Nhân trầm giọng nói: “Nhưng bây giờ vẫn chưa gỡ bỏ…”
Tào Bạch ngắt lời Tiêu Đạo Nhân: “Đây là chuyện nội bộ thư viện Quan Huyên, liên quan quái gì tới ông?”
Sắc mặt Tiêu Đạo Nhân bỗng trở nên khó coi, lão nhìn chằm chằm Tào Bạch, Tào Bạch thì lại ngó lơ lão: “Tiêu thống lĩnh, thư viện Quan Huyên ta có gỡ bỏ lệnh truy nã hay không, đó là chuyện của thư viện bọn ta! Kiếm Tông bọn ta có nhận Diệp Quân hay không, đó là chuyện của Kiếm Tông bọn ta! Không liên quan gì tới ông cả! Mời ông đừng bắt chó đi cày, lo chuyện bao đồng!”
“Hỗn xược!”
Tiêu Đạo Nhân nổi cơn thịnh nộ: “Tào…”
Tào Bạch cầm kiếm chỉ thẳng vào mặt lão: “Không phải ông muốn chiến à?”
Những người sau lưng y đồng loạt nhìn về phía Tiêu Đạo Nhân, ánh mắt sắc bén như kiếm, toát ra khí thế như kiểu một lời không hợp thì chiến tới cùng! Nghe Tào Bạch nói vậy, sắc mặt Tiêu Đạo Nhân tái đi, lão không ngờ người của Kiếm Tông lại ngang ngược đến thế!
Vừa tới là định đánh luôn!
Nhưng lão biết mình không thể nhún nhường!
Nếu hôm nay bị mười ba người của Kiếm Tông trấn áp thì không chỉ làm mất mặt Tiêu Đạo Nhân lão mà còn làm mất mặt cả Tiên Bảo Các!