Pháp tướng đó bỗng há miệng tức giận gào lên.
Rầm!
Một tia sáng màu vàng đáng sợ phun ra từ trong miệng nó.
Lúc này kiếm của Diệp Quân cũng vừa đâm đến.
Rầm rầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Diệp Quân bị đánh văng ra xa, còn Pháp tướng cũng bị đánh nát, lực va chạm quá mạnh khiến thanh niên thiên mệnh kia liên tục bị chấn động lùi về sau.
Đúng lúc này một thanh khí kiếm bỗng bay lướt qua.
Thuật Ngự Kiếm.
Thanh niên thiên mệnh đó híp mắt, miệng thầm đọc chú, một phù ấn bỗng biến thành một chiếc phù khiên chắn trước mặt gã.
Rầm!
Phù khiên đó chặn đòn tấn công đáng sợ của Diệp Quân lại.
Nhưng ngay sau đó lại một nhát kiếm nữa.
Vèo!
Phù khiên đó rung lên dữ dội, sau đó nứt ra.
Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt thanh niên thiên mệnh chợt lóe lên vẻ hung ác, khi đòn tấn công thứ ba lao đến, hai tay gã hợp lại kết ấn, giữa trán bị phân ra, một đại ấn màu vàng cực lớn bỗng bay ra, trên đại ấn đó có khắc hai chữ: Càn Khôn.
Ấn Càn Khôn!
Ngay khi ấn Càn Khôn bay đến, khí kiếm của Diệp Quân bị văng ra xa, cùng lúc đó một ký hiệu bí ẩn bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Quân.
Ánh mắt thanh niên thiên mệnh hiện lên vẻ hiểm ác: “Càn khôn trấn áp”.
Gã vừa nói vừa giơ tay phải lên rồi làm động tác đè xuống.
Rầm!
Ấn đó bỗng mang theo từng luồng sáng màu vàng cuồn cuộn lao xuống muốn nghiền ép Diệp Quân ở bên dưới.
Bụp bụp bụp!
Không gian xung quanh bị nứt ra, hơn nữa còn lan tràn ra xung quanh với tốc độ rất nhanh.
Quá kinh khủng!
Diệp Quân ở bên dưới ngẩng đầu lên nhìn ấn đang lao đến, ánh mắt hắn hiện lên vẻ hung ác, chân phải giẫm mạnh xuống đất, cả người biến thành kiếm quang lao lên trời.
Vèo!
Đòn tấn công này Diệp Quân đâm vào ấn Càn Khôn, luồng kiếm quang nổ tung, Diệp Quân rơi xuống đất. Hắn vừa đáp xuống đất, mặt đất dưới chân sụp xuống nhưng ngay lúc này, hắn bỗng bay lên trời, lại tung ra nhát kiếm chém vào ấn một lần nữa.