Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Mục Tướng đã chết, Thiên Hành Chủ không có ở đây, quan chấp hành đứng đầu cũng không có ở đây, bây giờ ta và Thượng Thần Thiên Huyên là người lớn nhất ở nền văn minh Thiên Hành. Ta và bà ấy đã bàn bạc, bà ấy cũng không phản đối, chỉ cần hai người bọn ta gật đầu thì ngươi có thể vào thí luyện ngay”.
Lúc này Nhất Niệm vừa nắm tay vừa nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Hoàn toàn có thể!” .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Một Đời Trầm Luân
2. Cá Không Ăn Muối Cá Ươn
3. Nghi Gia Nghi Thất
4. Anh Ấy Cuồng Nhiệt Như Vậy
=====================================
Tịnh An cũng vội vàng gật đầu: Thí luyện của quan chấp hành đứng đầu này chỉ có người xuất sắc nhất mới có thể vào, mặc dù ngươi không phải là người ở đây nhưng ngươi lại là bạn của người xuất sắc nhất, nên cũng được coi là xuất sắc”.
Nghe thấy Tịnh An nói vậy, Diệp Quân và Thượng Thần Thiên Vân đều bật cười.
Thượng Thần Thiên Vân nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Vào trong đó, sẽ giúp ích cho ngươi, ngươi cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, việc này không được xem là nợ ân tình với nền văn minh Thiên Hành, cô cô của ngươi đã cho ta bức tranh, với giá trị của nó, thậm chí mười lần thí luyện của quan chấp hành đứng đầu cũng không thể sánh bằng”.
Nghe thấy Thượng Thần Thiên Vân nói vậy, Diệp Quân hơi tò mò hỏi: “Tiền nối, bà có thể hiểu bức tranh đó không?”
Thượng Thần Thiên Vân lắc đầu cười gượng: “Không”.
Diệp Quân hỏi: “Khó lắm sao?”
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Cực kỳ khó, đó quả thực không phải là thứ mà nền văn minh Thiên Hành lúc này nên có, nhưng cũng không phải là không có đầu mối nào, giờ ta cần phải có thời gian”.
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Nền văn minh cấp sáu… có nền văn minh cấp sáu thật sao?”
Thượng Thần Thiên Vân mỉm cười nói: “Chắc chắn có, thủy tổ của nền văn minh Thiên Hành bọn ta rất chắc chắn về việc đó, nếu không ban đầu ông ấy đã không đưa nền văn minh Thiên Hành khám phá vũ trụ”.
Diệp Quân nhìn Thượng Thần Thiên Vân: “Nền văn minh Thiên Hành không sợ bị hủy diệt khi gặp phải nền văn minh cấp sáu sao?”
Thượng Thần Thiên Vân nói: “Ban đầu thủy tổ cũng đã nghĩ về vấn đề này, nhưng họ lại cảm thấy rằng nền văn minh Thiên Hành của bọn ta không nên co cụm lại một chỗ, bọn ta cần phải đi ra ngoài, để nhận biết những nền văn minh mạnh mẽ hơn, chủ động thay đổi thay vì tự giới hạn bản thân mình”.
Diệp Quân gật đầu: “Thủy tổ của nền văn minh Thiên Hành các người rất quyết đoán”.
Thượng Thần Thiên Vân nhỏ giọng thở dài: “Nhưng những năm gần đây, bọn ta chưa gặp vũ trụ nền văn minh cấp sáu, chính vì điều này, trong những năm nay, nền văn minh Thiên Hành của ta đã trở nên vô cùng tự phụ, tự cho mình vô địch vũ trụ”.
Nói đến đây, đôi mắt của bà ta lóe lên vẻ phức tạp, nếu không có Nhất Niệm và Tịnh An thì chắc chắn lần này nền văn minh Thiên Hành sẽ không còn nữa.
Bà ta biết, thực ra ngày hôm đó người thanh niên này dẫn cô cô của mình đến nền văn minh Thiên Hành là vì muốn tiêu diệt nền văn minh Thiên Hành, cuối cùng hắn cũng không chọn làm điều đó vì hắn thật sự không muốn khiến Nhất Niệm đau lòng mà thôi, còn nếu không, nền văn minh Thiên Hành này đã không còn tồn tại rồi.
Nghe thấy Thượng Thần Thiên Vân nói vậy, thực ra Diệp Quân cũng hơi lo lắng, hắn lo cho vũ trụ Quan Huyên.
Một ngày nào đó trong tương lai, vũ trụ Quan Huyên sẽ càng mạnh hơn, liệu nó có thể trở nên cực kỳ bành trường như nền văn minh Thiên Hành ngày hôm nay hay không?
Nhất định là có!