Bởi ông ta không ngờ rằng người này thật sự dám chém giết một đường thẳng đến Đạo Cung!
Lá gan họ Diệp này to bằng trời rồi!
Thần Dã cũng không khỏi ngạc nhiên khi thấy Diệp Quân thật sự đánh đến Đạo Thị – một thế lực cao cấp chứ chẳng phải hạng xoàng, lại còn có nội tình thâm sâu.
Diệp Quân sải bước đi đến trước cửa Đạo Cung, không bị ai ngăn cản.
Cho đến khi một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.
Người này chính là Cung chủ Đạo Cung – Đạo Nhiên.
Ông ta cười nói với Diệp Quân: “Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi”.
Không ai ngờ rằng thanh niên này có thể giết chết bốn Đạo Tướng, lại còn dám xông thẳng đến Đạo Cung.
Thú vị đấy.
Sở dĩ Đạo Nhiên vẫn ung dung như vậy là vì ông ta không cảm thấy sợ hãi, chừng nào đối phương còn không phải người của ba thế lực lớn thì Đạo Thị chẳng có gì phải sợ.
Mà trong ba thế lực kia thì đã có hai nhà sẽ không bao giờ nhằm vào Đạo Thị, lại còn có quan hệ giao hảo với họ.
Diệp Quân hỏi: “Không phải ông muốn giết ta à? Đến đi, ta đang đứng ở đây này, giết đi”.
Giết đi!
Giọng nói bình tĩnh nhưng vang vọng khắp tinh không.
Nụ cười trên mặt Đạo Nhiên dần biến mất: “Lớn lối vậy sao?”
Diệp Quân không nói gì nữa, hóa thành kiếm quang biến mất.
Xoẹt!
Kiếm quang ập đến trước mặt Đạo Nhiên.
Ông ta chỉ khép hai ngón tay lại, gõ nhẹ lên thân kiếm Thanh Huyên.
Uỳnh!
Diệp Quân bị đẩy văng đi, nhưng Đạo Nhiên cũng nhíu mày khi nhận ra ngón tay mình đã bị gãy.
Gãy rồi!
Sắc mặt Đạo Nhiên đọng lại, ánh mắt lia đến kiếm Thanh Huyên: “Thanh kiếm này… là do Thần Nhất để lại cho ngươi?”
Diệp Quân không trả lời, lại hóa thành kiếm quang biến mất.
Đạo Nhiên không dám dùng thân xác đỡ đòn nữa mà vung tay lên, thả một luồng sức mạnh tuôn ra như thủy triều. Kiếm Thanh Huyên chém bể nó, nhưng nó cũng đẩy Diệp Quân văng đi.
Hắn dừng lại, nhận ra sức mạnh của Đạo Nhiên cao hơn bốn người kia rất nhiều.
Rồi hắn nhắm mắt.
Uỳnh!
Khí tức quanh người hắn tăng vọt.
Kích hoạt sức mạnh huyết mạch.
Đạo Nhiên thấy vậy thì nhíu mày: “Sức mạnh huyết mạch của ngươi…”
Còn chưa nói hết, một tia kiếm quang màu máu đã lao tới.