Cô gái váy trắng nở nụ cười, nói một cách chân thành: “Cảm ơn”. . truyen bac chien
Diệp Quân nhanh chóng tìm đến Triệu Lão.
“Ngươi muốn đi đến nhà họ Thần ư?”
Sau khi nghe thấy ý muốn của Diệp Quân, Triệu Lão nhất thời tỏ vẻ kinh ngạc.
Diệp Quân gật đầu.
Triệu Lão trầm giọng nói: “Muốn đến nhà họ Thần rất khó”.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao lại như thế?”
Triệu Lão trầm giọng nói: “Nhà họ Thần không cho phép người bên ngoài đi vào, vì thế nếu người ngoài không được mới thì hoàn toàn không thể tiến vào địa bàn của bọn họ, nếu tự tiện xông vào địa bàn của bọn họ… có thể sẽ dẫn đến hiểu lầm”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Gửi thiệp thăm hỏi đến trước?”
Triệu Lão gật đầu: “Đây cũng có thể xem là một cách hay”.
Diệp Quân gật đầu: “Ông làm giúp ta đi”.
Triệu Lão đáp: “Được!”
Dứt lời ông ta xoay người rời đi.
Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha bên cạnh, cười nói: “Đợi sau khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện chúng ta sẽ đi khảo cổ”.
Nói thật thì bây giờ hắn cũng rất chờ mong việc đi khảo cổ.
Hắn muốn nhanh chóng tạo dựng nên một thế lực khổng lồ, mà việc đó cần phải tiêu tốn rất nhiều tiền của, dù bây giờ hắn rất giàu có nhưng tiền bạc vẫn nên có càng nhiều càng tốt chứ.
Đặc biệt sau lần tu luyện thăng cấp này, hắn càng cảm thấy tiền thật sự rất quan trọng.
Lần này hắn có thể thăng cấp lên cảnh giới Đế Quân đều là nhờ có đủ tài nguyên và Tổ Nguyên, nếu không hắn muốn đạt tới cảnh giới này là một chuyện vô cùng khó khăn.
Không chỉ hắn mà việc tu luyện của Ngao Thiên Thiên cũng cần rất nhiều tài nguyên, đặc biệt là bây giờ cô ấy muốn đột phá cảnh giới Nhân Đạo, mỗi ngày đều tiêu tốn một lượng Tổ Nguyên khổng lồ.
Không thể không nói nuôi một cô vợ thật sự rất tốn tiền.
Lúc này, Triệu Lão vừa rời đi trước đó đã quay lại.
Sắc mặt ông ta hơi khó coi.
Diệp Quân hơi bất ngờ: “Sao thế?”
Triệu Lão sa sầm mặt: “Nhà họ Thần nói Diệp công tử không có tư cách thăm hỏi bọn họ”.
Không có tư cách!
Nghe thấy lời nói của Triệu Lão, Diệp Quân thoáng sửng sốt, sau đó thì lắc đầu cười khẽ.
Triệu Lão trầm giọng nói: “Nhà họ Thần này đúng là ngông cuồng”.
Nhưng Diệp Quân lại cười nói: “Không cho thăm hỏi thì thôi”.
Triệu Lão chần chừ một lúc rồi hỏi: “Diệp công tử không tức giận sao?”
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Tức giận gì chứ? Người ta không cho ta đến thăm hỏi thì ta phải tức giận à?”
Dứt lời hắn nhìn về phía cô gái váy trắng bên cạnh: “Tạm thời chúng ta không thể đi đến nhà họ Thần này được, sau này ta sẽ giúp cô suy nghĩ cách để tìm ra thân thế của mình”.