“Vô địch!”
Đại trưởng lão cũng bất thình lình hét lên!
Những trưởng lão khác trong phúc địa Linh Hư cũng hò reo!
Mẹ kiếp!
Đã đến giờ phút này rồi, Diệp Quân không vô địch thì bọn họ cũng xem hắn là vô địch!
…
Động thiên Tuế Nguyệt.
Trong điện, các trưởng lão đông đủ, dẫn đầu chính là Nam Ly Âm.
Vẻ mặt Nam Ly Âm bình tĩnh, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão bên cạnh bà ấy thì mặt đầy ý cười!
Bên dưới, các trưởng lão khác nhìn ba người mà cạn lời.
Bọn họ biết chắc chắn ba người này đã biết được bí mật nào đó rồi, nhưng ba người họ không chịu nói ra.
Đúng là làm người khác sốt ruột chết đi được!
Thật ra trong lòng Nam Ly Âm cũng hoảng lắm, dù sao chuyện này cũng liên quan đến sự sống còn của tất cả mọi người trong động thiên Tuế Nguyệt mà.
Nếu Diệp Quân thua, bà ấy cũng sẽ tuyệt vọng!
Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên cùng đối phó, ai chịu cho nổi?
Tuy bà ấy cũng rất tin Diệp Quân, nhưng chuyện này liên quan đến sự tồn vong của cả tộc, bà ấy không thể không lo lắng.
Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão bên cạnh bà ấy thì không lo lắng chút nào.
Lúc này, Đại trưởng lão bỗng cười nói: “Mọi người đừng tỏ vẻ nghiêm trọng thế mà, nào, mọi người cùng cười lên chút, cho đời nó vui!”
Các vị trưởng lão thì mặt đen như đít nồi!
Sống chó quá!
…
Kiếm Tông.
Trần Quan Tử đứng trước cửa Kiếm Điện, bên cạnh y là Tào Bạch.
Trần Quan Tử trầm mặc nhìn phía chân trời xa xăm.
Tào Bạch bỗng hỏi: “Đại sư huynh, huynh cảm thấy Diệp Quân sư đệ có thể thắng được không?”
Trần Quan Tử bình tĩnh nói: “Thắng thua là chuyện bình thường. Nhưng buộc phải công bằng! Ngày hôm đó, nếu có người dám làm chuyện bất công, ta sẽ giết hắn!”
Tào Bạch gật đầu: “Đương nhiên rồi ạ!”
Nói rồi, y nhìn bầu trời với ánh mắt lạnh lùng: “Chắc bọn họ không dám đâu!”
Trần Quan Tử bỗng nói: “Thế thì chưa chắc!”
Nghe vậy Tào Bạch ngẩn người.
Ở khu vực tu luyện.